Ngực Cửu gia đột nhiên có thêm một cái đầu, trong lòng hắn như bay bổng, lơ lửng, nhưng dù lòng có bay bổng đến đâu thì hắn vẫn quan tâm hơn đến việc tại sao Nhan Ký Vân lại đột nhiên hắt xì.
“Bị cảm à?”
Nhan Ký Vân cúi thấp đầu, trán tựa vào ngực Cửu gia, lại hắt xì thêm hai cái nữa, cậu nói bằng giọng mũi: “Không phải cảm cúm, ngứa mũi.”
Cửu gia nói: “Bây giờ cũng không phải tháng tư tháng năm, không có liễu rụng, em bị dị ứng với mùi gì vậy?”
Nhan Ký Vân nói: “Em bị dị ứng với mùi oải hương.”
“Tôi không xịt nước hoa,” Cửu gia vừa nói vừa nhìn Lưu Dung Chỉ, người nãy giờ không nói một lời nào, “Cô xịt nước hoa à?”
Lúc ở bên ngoài Nhan Ký Vân không hề hắt xì, không phải mùi của hắn hay mùi của người khác, sau khi vào căn phòng này cậu mới bắt đầu hắt xì, vậy thì đó là do người đã ở trong căn phòng này ngay từ đầu gây ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT