“Tôi có thể che giấu điều gì chứ?” Nhan Ký Vân không hề tranh cãi, cậu quang minh lỗi lạc, cũng không làm gì có lỗi với Cửu gia, nhiều nhất cũng chỉ là từ mèo biến thành người mà thôi, hoàn toàn không làm bất kỳ chuyện xấu nào.
Cửu gia chà xát chút bột màu sẫm trong tay, hứng thú nhìn cậu: “Bây giờ cậu không còn lắp bắp nữa, tôi rất tò mò tại sao cậu lại giả vờ xấu xí.”
Nhan Ký Vân cũng không ngờ rằng việc giả vờ xấu xí của mình lại bị đối phương phát hiện. Ban đầu, đúng là cậu muốn tránh việc Cửu gia phát hiện cậu đã đến công ty họ, chỉ là không ngờ vẫn để lộ sơ hở, Cửu gia và người của hắn quá tinh ranh, may mà cậu không làm gì cả.
Cậu vội vàng ứng biến, kết hợp với nhiệm vụ của mình, nếu đã bị bắt, chi bằng hợp tác với Cửu gia.
Có một điều cậu không chắc chắn lắm, nếu Cửu gia thật sự là Kỳ Phong mất trí nhớ, thì hắn có giúp cậu không? Đây cũng coi như cậu đang kiểm tra nhân phẩm của một người, mặc dù cậu cực kỳ không muốn làm vậy, nhưng bây giờ cậu đã cưỡi hổ khó xuống, Cửu gia là NPC, chứ không phải người chơi.
Nhan Ký Vân chớp mắt với hắn: “Giả vờ xấu xí thì là giả vờ xấu xí, làm gì có tại sao.”
Cửu gia: “Để trà trộn vào thương hội? Tôi nghe cấp dưới nói, trước hôm nay, bên cạnh ông chủ Cố không có một trợ lý nào da đen như vậy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT