Tôi giữ chặt gùi, đưa tay lên lau mồ hôi rịn ướt trên trán.
Vừa lập xuân còn chưa được bao lâu, trời hãy còn hanh hanh nắng vàng, se se lạnh, ấy thế mà thầy trò Trần Uy - Lý An Tường nhất định lôi cổ tôi đi hái thuốc cho bằng được. Dù rằng bệnh của tôi đã khỏi nhưng tôi thấy mình vẫn còn đang mệt mỏi lắm, bệnh này tốt nhất là tĩnh dưỡng thêm dăm bữa nửa tháng, hoặc nửa năm càng tốt. Nhưng tiếc thay thầy tôi, cũng tức là danh y số một Đại Cồ Việt không nghĩ vậy. Từ sáng sớm mấy hôm trước tôi đã phải khăn gói quả mướp, cơm nắm muối lạc đi theo Giáo thụ và Tường lặn lội đi thu hái dược liệu, hơn nữa chuyến này đi còn đi xa, là lần hái thuốc quan trọng đầu tiên trong năm.
Nói là "quan trọng" bởi lẽ trong bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông, mỗi mùa sẽ thuận lợi cho việc thu hái từng loại dược liệu hoặc từng bộ phận khác nhau của cây. Chuyến này chúng tôi đi ngược lên hướng Bắc, tìm về những cánh rừng rậm đại ngàn, nơi mà cây hoàng nàn, núc nác, hay canh ki na, cây xoan, cây quế mọc nhiều không đếm xuể. Mùa xuân là thời kỳ nhựa cây hoạt động mạnh, dễ dàng để người đi rừng bóc tách lớp vỏ xù xì ra khỏi thân cây. Hơn thế nữa, đây cũng là thời điểm tuyệt vời để thu hái những búp non như búp chè, búp ổi... về dự trữ. Lần thu hoạch dược liệu này không có người của Thái y viện, chỉ có người của Thái y ty, đâu đấy tổng lại hơn mười người. Ấy vậy mà trời xui quỷ khiến, mấy người kia được về hết còn tôi lại "trịnh trọng" được đi cùng Giáo thụ và trưởng tràng như thế này.
Đôi khi phải ở trong chăn mới biết chăn có rận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT