Thấy Tiểu Xuân Đình ngơ ngác trợn mắt, tiếng cười của Cố Hữu Niên lại càng lớn hơn.
“Thực ra ta cũng chẳng sống nhờ đánh cá, chỉ là so với khách điếm, ta thích ở thuyền hơn. Ban đêm nghe sóng ngắm trăng uống rượu, chẳng phải thú vị hơn sao?”
“Đợi ngươi lớn lên rồi sẽ hiểu được cái hay trong đó.”
Cố Hữu Niên vừa nói, vừa liếc nhìn bộ y phục rách rưới trên người Tiểu Xuân Đình, rồi gãi đầu: “Ngươi cứ ở đây đợi, ta sang bên tìm người mượn cho ngươi một bộ đồ vừa thân. Trước khi ngươi quay về, coi như là nhi tử của ta. Nhớ kỹ, ta họ Quản tên Nhàn, ngươi là Quản Bão.”
Trương Xuân Đình cúi đầu nhìn chiếc bánh bao trong tay…
Vậy “Quản Bão” là vì bánh bao ăn no sao?
Hắn nghĩ vậy, rồi trông thấy Cố Hữu Niên định nhảy khỏi thuyền, theo bản năng đưa tay níu lấy vạt áo ông ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT