Trương Xuân Đình thu lại tâm tư, những ngày tháng gặp gỡ Cố Hữu Niên như vị ngọt đậm đà của đường hoa quế, là lần đầu tiên trong đời hắn nếm được chút ngọt ngào thời thơ ấu.
Hắn đứng dậy, liếc mắt nhìn cây quế ngoài cửa sổ, rồi xoay người đi về phía nội thất nơi Ngụy Trường Mệnh đang nằm nghỉ.
Cửa sổ đều đang mở, tiểu cô nương tên An Huệ không biết đã rời đi từ lúc nào.
Lý Tam Tư đang ngồi bên giường, đầu trọc bóng loáng có thể phản chiếu ánh sáng, toàn thân mang theo mùi máu, dưới chân còn đặt một hộp cơm. Hắn không vui vẻ gì, đưa tay ra bóp mũi Ngụy Trường Mệnh.
Vừa bóp, tiếng ngáy liền ngừng bặt; buông tay ra, tiếng ngáy lại uốn lượn vang vọng như muốn lật tung cả mái nhà!
Nghe thấy tiếng bước chân Trương Xuân Đình, Lý Tam Tư đứng dậy. Gương mặt đầy sẹo của hắn lúc này lại lộ ra nét dịu dàng hiếm thấy, hoàn toàn khác với bộ dạng hung thần ác sát thường ngày.
“Đại nhân! Thằng nhãi Trường Mệnh này ngáy to thế, sau này cưới cô nương nào về chẳng phải nửa đêm người ta phải nghiến răng mài dao, rồi…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT