“Hôm nay bản Đế Cơ tạm tha cho các ngươi rời đi, nhưng nhất cử nhất động của các ngươi đều nằm trong mắt ta. Nếu ngoài kia ta mà nghe được dù chỉ nửa câu đồn đại... thì từng người một, đừng hòng sống sót...” Dáng vẻ của Tự Ngọc lúc này, rõ ràng là vai phản diện điển hình. Khi không cười, lại càng thêm đáng sợ, vẻ âm trầm như thể người trong ma giới chuyên hút máu ăn thịt người, mang theo sự hung tàn khủng khiếp của thần thú thượng cổ, khiến ai nấy trong lòng đều run sợ.
Các tiên thị vội vàng run rẩy dập đầu, giọng nói cũng không vững, đáp:
“Nô tỳ nhất định ghi nhớ trong lòng, tuyệt không dám đùa giỡn với mạng sống của mình!”
Khinh Y đặt đĩa ngọc xuống, cầm chiếc hộp trên án bàn mở nắp ra, bên trong là những viên đan dược lạnh lẽo tỏa khói trắng. Nàng mỉm cười nói:
“Ngọc Cơ chúng ta quan tâm đến sức khỏe của các ngươi, ban thưởng mỗi người một viên Độc Tâm Hoàn. Ai dám làm việc gì khiến Ngọc Cơ không vui, thì chỉ còn con đường duy nhất mà đi thôi. Về sau không làm được thần tiên, mà đến cả làm u hồn cũng không xong đâu…”
Phải nói rằng Khinh Y quả thật rất giống Tự Ngọc về phần “vỏ bọc”, chủ tớ hai người phối hợp ăn ý, đúng là thủ lĩnh trong đám vai phản diện, khiến mấy tiên thị sợ tới mức run cầm cập nhận lấy đan dược, vội vã nuốt vào. Lúc rời đi, suýt nữa thì sợ đến mức mất kiểm soát.
Sau khi tiễn đám tiên thị đi, Tự Ngọc liền như thể mất hết sức lực, dựa hẳn vào tháp nghỉ phía sau. Những ngày gần đây quả thật nàng có chút không chịu nổi Cô Tung, lại không dám mở miệng cự tuyệt. Chuyện giường chiếu càng lúc càng tùy ý hỗn loạn, gần như không đêm nào ngủ yên, đến ban ngày phải tranh thủ bù lại giấc ngủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT