Tự Ngọc còn đang ngủ say như chết, lờ mờ trong giấc mộng nghe thấy tiếng khóc. Nàng chậm rãi mở mắt nhìn ra.
Khinh Y đang quỳ bên giường nàng, khóc lặng lẽ. Thấy nàng tỉnh lại, tiếng khóc càng thêm sướt mướt, như thể nàng sắp không qua khỏi…
“Ngọc… Ngọc Cơ, hu hu hu Ngọc Cơ…”
Tự Ngọc: “…”
Trên khuôn mặt nõn nà của nàng vẫn còn hằn vết gối khi ngủ, liếc mắt nhìn cảnh tượng hỗn độn trên giường, nàng mới hoàn toàn tỉnh táo. Gắng sức đè nén cảm giác khác thường và xấu hổ trong lòng, nàng khàn khàn cất lời trấn an:
“Không sao, khi còn ở trần gian ta cũng từng chịu qua rồi.”
Nhưng chuyện quá khứ và hiện tại rốt cuộc vẫn khác nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play