Mặt Tự Ngọc ửng lên một tầng đỏ nhạt, cả người như bị nấu chín, nóng hầm hập. Nàng liếc nhìn bàn tay của Cô Tung, lập tức nhớ tới nhiệt độ lòng bàn tay hắn và những vết chai mỏng nhẹ nhàng lướt qua da thịt nàng, tỉ mỉ đến từng tấc da. Nàng cúi đầu nhìn ngực mình, mặt càng đỏ bừng, cảm giác xấu hổ đến mức chỉ muốn tìm cái lỗ để chui vào.
Cô Tùng sau khi bôi thuốc xong cũng không có ý định rời đi, mà ngồi một bên nhìn nàng, dường như đang chờ nàng mặc quần áo.
Tự Ngọc bị hắn nhìn đến phát hoảng, vội chui tọt vào trong chăn, động tác nhanh nhẹn mặc xong y phục, lúc này mới ổn định lại đôi chút, trấn định nói:
“Ngươi hôm qua đã toại nguyện rồi, còn ép ta làm gì? Nếu chuyện này để người khác biết được, hậu quả e là không phải ngươi và ta có thể gánh chịu nổi.”
“Chuyện này vốn riêng tư, chỉ cần ngươi không nói, tự nhiên sẽ không ai biết. Sao phải lo lắng quá mức?”
Tự Ngọc nghe vậy chỉ mím môi, sắc mặt nặng nề vô cùng. Mỗi lần tiếp xúc với hắn là một lần khó xử, nàng như con rối bị hắn nắm dây, dù có cố gắng thế nào cũng không thoát nổi cái vòng luẩn quẩn này.
Cô Tung nhìn chăm chú vào gương mặt nàng, khẽ mở môi, bất chợt hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT