Tự Ngọc trong lòng hoảng hốt, vội thu liễm khí tức, không dám thi triển tiên thuật, lập tức luống cuống thu lại mấy bức họa trên đất, nhét tạm vào chỗ cũ, rồi lạch bạch chạy bằng móng vuốt đi tìm chỗ trốn. Nhưng khổ nỗi trong điện ngoài tranh ra thì vẫn là tranh, chẳng có chỗ nào đủ để nàng ẩn thân, hoặc ít nhất cũng không đủ để che đi cái đầu to của nàng.
Nàng hoảng loạn đưa mắt nhìn quanh đại điện, bên kia, Cô Tung đã vươn tay đẩy cửa bước vào.
Nàng sợ đến tim như muốn ngừng đập, vội lao nhanh lên giường hắn, men theo mép chăn được xếp thành từng khối chui vào trong, bộ lông mềm xù như nổ tung lập tức bị chăn che khuất hoàn toàn.
Cô Tung bước vào, ngọn đèn trong điện liền lần lượt sáng lên, từng ngọn một.
Tự Ngọc cố ép thân mình nằm sát xuống, mềm nhũn mà rúc trong chăn. Trong chăn tối om, lại đem đến cảm giác an toàn, nhưng nàng vẫn không dám nhúc nhích chút nào, sợ bị phát hiện.
Lúc này đã là nửa đêm về sáng, Cô Tung cả ngày xử lý chính vụ, trên khuôn mặt tuấn tú không tránh khỏi hiện lên vài phần mỏi mệt.
Vấn đề tồn tại nơi thiên giới so với tưởng tượng lại càng nhiều hơn, hết thảy những chuyện khó nhằn đều bị trì hoãn từ đời Thiên Đế trước, đến nay đã trở thành củ khoai nóng bỏng tay. Cô Tung vừa lên cầm quyền, liền dùng thủ đoạn lôi đình giải quyết mấy việc tồn đọng lâu năm mà Thiên Đế cũng chưa thể xử lý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT