Tự Ngọc xưa nay luôn là một con sư tử có sức chịu đựng, nói thẳng ra là... cố chấp.
Đừng thấy đầu nàng to thế mà lầm, dung lượng bên trong để suy nghĩ thật ra không nhiều, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ lặp đi lặp lại vài cách cũ.
Lần này nàng còn cẩn thận tìm cả bản đồ Cửu Trùng Thiên, lật tung từng chỗ một như kiểu lục tung thảm, tìm đến mức móng vuốt đau rát. Cái thân nhỏ mũm mĩm vốn đáng yêu, giờ thì gầy rộc đi thấy rõ, cái đầu càng lúc càng to tương phản với thân hình nhỏ xíu…
Nhưng Cửu Trùng Thiên đâu phải nói tìm là tìm được. Bản đồ trải đầy khắp điện, mà đó mới chỉ là một phần Cửu Trùng Thiên, còn chưa tính đến Tứ Hải Bát Hoang. Nàng tìm suốt mấy ngày đêm không ngừng nghỉ, vậy mà trên bản đồ chỉ có vài dấu vuốt, đến mức căng thẳng đến rụng cả vài nhúm lông trên đầu.
Mà một con sư tử chạy khắp Cửu Trùng Thiên loạn xạ như thế, kiểu gì cũng có lúc đụng phải tường đồng vách sắt.
Tự Ngọc lại một đêm nữa tìm kiếm trong vô vọng, mệt mỏi cúi đầu lê bước quay về, thì một vạt áo thanh nhã hiện lên trước mặt.
Tự Ngọc khựng vuốt lại, ngẩng cái đầu to ngước nhìn theo vạt áo, quả nhiên là Cô Tung, mấy hôm không gặp, đang cúi mắt nhìn nàng từ trên cao xuống. Ngược sáng, chỉ thấy được đường nét khuôn mặt và chiếc ngọc quan buộc tóc lấp lánh ánh sáng dịu nhẹ xuyên qua tầng mây. Y phục hôm nay của hắn đơn giản thanh thoát hơn hẳn sự nghiêm trang của Thiên Đế ngày thường, nhưng vẫn mang theo phong thái đế vương cao ngạo. Phía sau hắn còn theo không ít tiên thị, có vẻ vừa rời khỏi buổi triều sớm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT