Cái chuyện đánh nhau này, đàn ông với phụ nữ là cực kỳ khác nhau.
Đàn ông đánh nhau thì chính là đao thật kiếm thật, dùng nắm tay dạy người khác làm người. Nữ đồng chí thì không phải, nữ đồng chí thì càng có thói quen tát mặt, kéo tóc. Đây là do thể lực tạo thành. Đương nhiên đàn ông túm tóc cũng không phải không có, mất mặt thôi.
Không nói tới đàn ông nữa, chỉ nói phụ nữ nhé.
Quan Quế Linh nhìn thì nhu nhu nhược nhược, nhưng thật ra mười phần có sức đấy, cô ta đã túm tóc mà giật khiến Khương Bảo Hồng như bị bệnh rụng tóc.
Tuy rằng, chính cô ta cũng bị đánh, nhưng rất rõ ràng thủ đoạn của Khương Bảo Hồng không bằng cô ta. Quan Quế Linh nhìn có vẻ thảm, lại không có nghiêm trọng bằng Khương Bảo Hồng. Nhưng mà bác sĩ vừa lại đây trước tiên vẫn là nhanh chóng khám bệnh cho Quan Quế Linh.
Ai bảo Quan Quế Linh còn có bệnh cũ chứ, Khương Bảo Hồng đánh không lại Quan Quế Linh, nhưng không chịu nổi Quan Quế Linh nguyên bản đã lung lay sắp đổ à. Cô ta nằm ở trên giường bệnh, cả người đều là bộ dáng sắp chết đến nơi. Một bên Khương Bảo Hồng bị đánh, càng bực bội, chửi bậy: “Quan Quế Linh, mày là đồ khốn nạn, mày là đồ sói mắt trắng vô ơn, mày là loại vong ân phụ nghĩa. Mày cứ chờ đó, về sau tao với mày còn không yên đâu.”
Quan Quế Linh yên lặng chảy nước mắt, biểu hiện ra vẻ một kẻ yếu vô cùng nhuần nhuyễn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT