Khương Bảo Hồng: “Mày mày mày! thế mà mày dám nói như vậy, mày thật đúng là coi mình là người tốt à! Nếu mày là người tốt, còn có thể tính kế lừa tiền Minh Mỹ cùng với tao à? Hiện tại còn giả vờ làm người tốt, thật là buồn cười! Mày có tin tao tới đơn vị vạch mặt mày không?”
Mụ là người có chút đầu óc, nhưng rồi lại không có nhiều lắm, vừa rồi còn biết nhỏ giọng nói chuyện, nhưng tức lên thì mặc kệ luôn. Chẳng qua bọn họ đâu nào biết Minh Mỹ đứng ở cửa chứ, ngay cả chị gái Trần đều kinh ngạc nghiêng đầu liếc mắt nhìn Minh Mỹ một cái, có chút kinh ngạc.
Quan Quế Linh với Khương Bảo Hồng thế mà tính toán cùng nhau bẫy tiền Minh Mỹ?
Thật là quá thể đáng mà.
Mọi người đều cùng một đơn vị đó.
Chị gái Trần còn chưa nói ra lời an ủi gì, liền nghe Quan Quế Linh mang theo vài phần tủi thân nói: “Chị nói hươu nói vượn cái gì, tôi căn bản không biết chị nói cái gì. Hiện tại tôi đẻ non cuộc sống đã khốn khó đến vậy. Chị còn muốn tới bắt nạt tôi, Khương Bảo Hồng, chị quá đáng lắm. Chẳng lẽ bắt nạt một người phụ nữ yếu đuối như tôi, là có thể làm chị vui sao? Chị nhất định phải như vậy sao?”
Cô ta nói mang theo vài phần ám chỉ: “Chị nói tôi như vậy, truyền ra thì lại có cái gì tốt cho chị chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play