Chợ giao dịch nằm ở khu A, không xa khách sạn của Ứng Trầm Lâm, sau khi đến nơi cậu hỏi đường rồi trực tiếp đi vào khu đấu giá bên trong chợ giao dịch.
Lúc này là ban ngày, khu đấu giá chưa bắt đầu hoạt động, chỉ để lại cửa nhỏ cho người ra vào.
Ứng Trầm Lâm đến khu đấu giá này không nhiều lần, ấn tượng của cậu về nơi này chỉ nằm ở những cuộc thảo luận của những thợ sửa chữa khác ở căn cứ Kid kiếp trước. Đối với những người làm nghề như họ, địa điểm thu được vật liệu quý hiếm và bộ phận đặc biệt của cơ giáp chỉ có ở những nơi đặc biệt như khu đấu giá.
Khu đấu giá khu A Thiên Lang Tinh, hiện tại cũng là một trong những khu đấu giá hàng đầu trong hệ ngân hà Ánh Sáng.
Đợt chuột triều gặp trước đó, tất cả xác chuột răng nhọn đều để lại cho ba cơ giáp sư kia, tinh thạch còn lại đều ở chỗ cậu, răng sắc nhọn còn có thể dùng để mài giũa bộ phận, tinh thạch của chuột răng nhọn cấp bậc trung bình, không thích hợp dùng làm vật liệu chip của cậu.
Xử lý hàng hóa, muốn đơn giản thì xử lý ở căn cứ bên ngoài khu ô nhiễm, ở đó có rất nhiều thương nhân thu mua.
Nhưng muốn bán được giá, thì phải tốn chút thời gian tìm con đường thích hợp hơn — ví dụ như khu đấu giá.
Xung quanh ngoài người của khu đấu giá, còn có những thương nhân vãng lai khác, thỉnh thoảng nhìn về phía cửa vào, dường như đang tìm cơ hội nhặt hàng hời. Ứng Trầm Lâm đeo khẩu trang đội mũ, mặc kệ ánh mắt xung quanh, cậu kéo mũ áo khoác lên, đi thẳng về phía cửa.
“Có một thanh niên đến.”
“Không biết bán thứ gì, dạo này người nhắm vào khu đấu giá nhiều quá, đồ từ Banut ra à?”
Từ cửa vào, đầu tiên là đến sảnh lớn của khu đấu giá.
Trên màn hình lớn treo lơ lửng đang hiển thị trước các loại vật phẩm đấu giá, Ứng Trầm Lâm vừa nhìn theo tình hình vừa chú ý đến những ánh mắt đổ dồn tới xung quanh, những ánh mắt đó đầu tiên quét qua trang phục của cậu, cuối cùng đều dừng lại trên chiếc túi đeo một bên vai của cậu.
Từ khi cậu bước vào không gian này, đã có người để mắt tới cậu rồi.
Ứng Trầm Lâm không còn để ý đến những ánh mắt đó nữa, mà ngẩng đầu nhìn những vật phẩm đấu giá được thông báo trước.
Chỉ là những ký hiệu cấp bậc phía sau những vật phẩm đấu giá đó đã khiến cậu chùn bước, đáng tiếc đều là những thứ cậu không mua nổi.
Trong sảnh tiếp tân có không ít người, không xa có một hàng dài đang xếp hàng, quầy dịch vụ có nhân viên.
Ứng Trầm Lâm đứng ở cuối hàng, lấy ra một viên tinh thạch cấp C từ túi áo, đang định hỏi giá thu mua.
Ánh mắt xung quanh lại lần nữa đổ dồn vào tay cậu, xì xào bàn tán —
“Đó là cái gì, màu trắng xám?”
“Tinh thạch cấp C hả? Không thể nào, chỉ một viên tinh thạch cấp C mà cũng chạy đến đây bán?!”
“Người này chẳng lẽ tưởng viên tinh thạch đó có thể kiểm tra ra dị năng sao?”
Ứng Trầm Lâm hơi nghiêng đầu nhìn họ.
Mấy người vừa nói chuyện liền quay mặt đi.
“Xin chào.” Một người đàn ông mặc vest chỉnh tề đi tới trong khu đấu giá, hòa nhã lên tiếng: “Xin hỏi cần giúp gì không?”
Ứng Trầm Lâm thu hồi ánh mắt, chú ý thấy những ánh mắt đang dõi theo mình vẫn chưa rút đi, cậu đưa viên tinh thạch cho người kia xem: “Tôi muốn bán tinh thạch chuột răng nhọn cấp C.”
Tiếng xì xào lọt vào tai Ứng Trầm Lâm, cậu sắc mặt bình thường, nhìn người đàn ông trước mặt: “Tôi nghe nói chỗ các anh thu mua.”
Giám đốc khu đấu giá mấy ngày nay vẫn luôn chú ý đến thị trường Thiên Lang Tinh, dù sao chuyện khu ô nhiễm Banut vừa bị lộ không lâu trước đó, dạo này cũng rải rác có một số vật liệu trôi nổi trên thị trường.
Anh ta vô thức đánh giá đối phương, mũ trùm và mũ lưỡi trai cơ bản đã che khuất nửa khuôn mặt, tay phải đút túi áo, bên cạnh đeo một chiếc ba lô đựng đồ đơn giản.
Hoàn toàn không nhìn ra bất kỳ lai lịch nào.
Giám đốc xem xét viên tinh thạch một lượt, tinh thạch chuột răng nhọn hàng cấp C, nhìn bề ngoài cũng không thấy có phải biến dị hay không, anh ta nói: “Mời đi theo tôi, bên chúng tôi cần kiểm tra tinh thạch.”
Giao dịch trong khu đấu giá được tiến hành ở phòng tiếp tân, giám đốc dẫn người đến phòng tiếp tân chung.
Ứng Trầm Lâm đi theo, càng đi vào trong, càng có thể chú ý đến động tĩnh bên trong.
Bên ngoài chỉ là một số du khách lẻ tẻ, còn đến phòng tiếp tân chung thì thấy đủ loại thương nhân, trong sảnh có không ít thương nhân từ nơi khác đến, mấy chục chiếc bàn trong phòng tiếp tân chung gần như đã ngồi đầy một nửa.
Vừa có người mới đến, ánh mắt của các thương nhân lập tức quét ra, theo sau đến khu kiểm tra.
“Xin hãy đặt ở đây để kiểm tra.” Giám đốc nhắc nhở.
Ứng Trầm Lâm nhìn máy kiểm tra trước mặt, đặt viên tinh thạch cấp C lên.
Kết quả rất nhanh ra, trên mặt giám đốc nhanh chóng lộ ra vẻ thất vọng, đây là tinh thạch chuột răng nhọn không có dị năng, ưu điểm duy nhất là hàng biến dị cấp C, giọng điệu của anh ta lập tức trở nên bình thản: “Xin chào, đây là tinh thạch chuột răng nhọn biến dị cấp C, ngài có muốn bán cho khu đấu giá của chúng tôi không?”
Ứng Trầm Lâm gật đầu: “Giá thu mua ở chỗ các anh bao nhiêu?”
Khu ô nhiễm Banut mấy ngày trước biến động lớn như vậy, dạo này có không ít cơ giáp sư đến bán dị năng tinh thạch, không ít dị năng tinh cấp C trôi nổi ra, thậm chí còn có dị năng tinh cấp B, người này chạy đến khu đấu giá bên này, gói ghém kín mít như vậy, anh ta còn tưởng là cơ giáp sư ẩn thân nào đó. Tinh thạch có dị năng và tinh thạch không có dị năng là hai mức giá khác nhau, tiền hoa hồng cũng khác nhau.
…Chỉ đưa ra một viên tinh thạch như vậy, thật sự lãng phí thời gian của anh ta.