Du Tố không chút do dự: "Không cân nhắc."

"Cậu đúng là không nể nang gì cả." Thẩm Tinh Đường tiếc nuối thở dài, vỗ vai Du Tố: "Chuyện hôm nay cảm ơn."

Du Tố nói không cần, xoay người đi vào đám đông.

Giang Tư Miểu bận xong việc đi tới, thấy Thẩm Tinh Đường đứng bên cạnh hóng gió lạnh, anh ta lên tiếng: "Lại bị anh ta từ chối rồi?"

"Chuyện thường thôi, người như anh ta vốn không có hứng thú với giải đấu." Thẩm Tinh Đường nhướng mày: "So với đánh giải, anh ta thích ngâm mình trong khu ô nhiễm hơn nhỉ, lúc tôi gặp anh ta cũng vậy, người này có thể sống ở khu ô nhiễm được."

Giang Tư Miểu do dự: "Vậy chuyện cơ giáp pháo xạ xử lý thế nào?"

Thẩm Tinh Đường nói: "Xử lý thế nào nữa, vẫn là anh ta."

"Chẳng phải cô bảo không gọi được Du Tố sao?" Giang Tư Miểu hỏi.

"Gọi nhiều lần." Ánh mắt Thẩm Tinh Đường dừng ở phía xa, trong đám đông qua lại đã không còn thấy bóng dáng người kia, "Thời gian vẫn còn kịp, người như Du Tố, phải tìm được thứ anh ta hứng thú."

Thứ hứng thú... Giang Tư Miểu càng thêm đau đầu, ai mà không biết thứ Du Tố hiện tại hứng thú chính là dị năng tinh cấp S.

"Đúng rồi, cái cơ giáp cận chiến kia, vẫn chưa có tin tức gì sao?" Thẩm Tinh Đường đột nhiên hỏi.

"Chưa có, tôi đã hỏi Quý Thanh Phong và Lâm Nghiêu rồi, cơ giáp sư phía sau con cơ giáp cận chiến đó thao tác thật sự không tệ." Giang Tư Miểu đột nhiên nghĩ đến điều gì: "Cơ giáp tuyến trước của căn cứ chúng ta đủ loạn rồi, Thẩm Tinh Đường cô ít nhất cũng phải cân nhắc đội hình chứ."

---

Căn cứ bên ngoài Banut không yên tĩnh, tin tức về dị năng tinh kéo dài mấy ngày.

Bác sĩ Ngô mấy ngày nay vừa hay nghỉ phép, nhận được điện thoại liên lạc từ Thiên Lang Tinh mới nhớ đến bệnh nhân vừa chia tay không lâu, cách một màn hình ảo, ông nghe xong lời tự thuật của bệnh nhân, đầu cũng muốn nổ tung: "Lúc cậu đi tôi đã dặn dò đừng sử dụng quá độ rồi mà, sao chớp mắt một cái cậu đã thành ra thế này? Ngoài đau nhức ra, còn có phản ứng gì khác không?"

Ứng Trầm Lâm nghe bác sĩ Ngô lải nhải, rất nghiêm túc trả lời: "Chỉ là rất mệt, không có vấn đề gì khác."

Cậu tiện tay gửi báo cáo kết quả kiểm tra do robot y tế khách sạn tạo ra cho bác sĩ.

"Mệt?" Bác sĩ Ngô nghe thấy miêu tả như vậy thì hơi do dự, mức độ hợp tác của Ứng Trầm Lâm trong toàn bộ quá trình điều trị cực kỳ cao, có lẽ là do tố chất thân thể ưu tú bẩm sinh của cơ giáp sư, những bệnh nhân khác thời gian hồi phục sau phẫu thuật từ nửa năm đến vài năm không cố định, cậu chỉ dùng hai tháng đã hồi phục đến hiệu quả dự kiến.

Mà bây giờ, theo như tình huống sử dụng quá độ mà Ứng Trầm Lâm nói, tình trạng mệt mỏi do sử dụng quá độ chi giả, rất có khả năng khiến các dây thần kinh cơ học bên trong chi giả đã tiếp hợp tốt gặp vấn đề, từ đó dẫn đến chức năng tay bị rối loạn.

Bác sĩ Ngô lại bảo Ứng Trầm Lâm làm thêm mấy động tác, Ứng Trầm Lâm không xuất hiện rối loạn chức năng tay.

Phản ứng của cậu giống với phản ứng đau nhức cơ bắp của người lâu ngày không vận động sau khi vận động mạnh hơn.

"Cách màn hình rất khó nói rõ vấn đề, cậu quan sát thêm mấy ngày nữa, mấy ngày này đừng sử dụng tay phải nữa." Bác sĩ Ngô lại nói: "Tôi có một người bạn ở Thiên Lang Tinh, tôi sẽ nói rõ tình hình với anh ấy, đợi tuần sau cậu đến bệnh viện của anh ấy tái khám."

Ứng Trầm Lâm hiểu ra: "Cảm ơn bác sĩ."

Bác sĩ Ngô: "Có gì mà cảm ơn chứ, nói trước nhé, khoảng thời gian này đừng dùng tay phải nữa."

Nghe xong lời dặn dò của bác sĩ Ngô, Ứng Trầm Lâm xác nhận lại cẩn thận những điều cần chú ý rồi mới chào tạm biệt đối phương.

Kết thúc cuộc trò chuyện, ánh mắt Ứng Trầm Lâm dừng trên trang quang não, rất lâu không động đậy.

Qua một lúc, con ngươi của cậu động đậy, quét qua những ống tiêm đang mở nắp đặt bên cạnh và một số thuốc gây mê vứt rải rác, còn có một con dao phẫu thuật đặc biệt có thể tháo rời chi giả bất cứ lúc nào.

Rất lâu sau, cậu hoàn hồn, vội vàng thu dọn những thứ này vào hộp y tế, rồi quay lại công việc.

Trong phòng có rất nhiều vật liệu đặt lộn xộn, Ứng Trầm Lâm thuần thục cầm lấy vật nhọn màu trắng đặt trên bàn, tinh thần lực từ đầu ngón tay trái từng chút một bao bọc lấy nó, bên cạnh còn đặt một phần dụng cụ và những bộ phận đã được mài giũa thành hình lớn cỡ nắm tay.

Dùng tinh thần lực gia cố tạo hình nguyên liệu thô, so với việc đơn thuần dùng phương pháp vật lý để tạo hình có thể bảo vệ đặc tính vốn có của nguyên liệu thô tốt hơn, đây là cách mà một thợ sửa chữa cơ giáp lão luyện cùng làm việc ở căn cứ Kid kiếp trước đã dạy cậu, chỉ là lúc đó trạng thái tinh thần lực của cậu còn tệ hơn bây giờ, thời gian mài giũa bộ phận cũng chậm hơn.

Sau khi bộ phận cuối cùng được tạo hình xong, Ứng Trầm Lâm ném những vật liệu đã tích lũy vào vali hành lý.

Trên quang não vẫn hiển thị nội dung liên lạc lạ nhận được không lâu trước đó, bên Kid đã gửi cho cậu hợp đồng điện tử.

Xem xong hợp đồng điện tử, Ứng Trầm Lâm nhìn về phía những hàng hóa còn chưa xử lý ở bên kia.

Hôm nay phải đến Kid báo danh, nhưng trước đó, cậu cần phải xử lý một số thứ.

Trong phòng có rất nhiều vật liệu, đều là những thứ cậu thu hoạch được trong hai ngày đến khu ô nhiễm Banut.

Có một số vật liệu phải giữ lại dùng riêng, có một số vật liệu hoàn toàn vô dụng đối với cậu, ví dụ như tinh thạch của chuột răng nhọn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play