Thập Niên 90: Cô Chủ Nhà Chục Tỷ

Chương 10.2: Yêu ai yêu cả đường đi.


3 tháng

trướctiếp

Chẳng lẽ cuối cùng lại dã tràng xe cát biển đông, quay lại làm người thực vật.

*

Hôm nay là thứ bảy, Diệp Chiêu dậy muộn, tắm rửa xong ra khỏi phòng tắm, đã nhìn thấy hai mẹ con  dì Xảo đang cùng nhau ăn sáng trong nhà ăn.

Dì Xảo nhìn thấy cô, lập tức đứng lên, cười nói: "Hôm nay dì nấu cho con một phần mì trường thọ."

Diệp Chiêu sửng sốt một lát, dì Xảo nói: "Tối qua trước khi đi ngủ, dì đã soạn thảo hợp đồng của chúng ta, mới tìm được số chứng minh thư của con... Hôm qua là sinh nhật của con phải không?"

Đúng vậy, sinh nhật thứ 18 của nguyên chủ là ngày hôm qua, người cha khốn nạn không nhớ, sau khi lấy được chứng minh thư thậm chí cô cũng quên mất đi chuyện này.

Nghĩ đến đây, thực sự cảm thấy xấu hổ với nguyên chủ.

"Nào, nào, dì Xảo làm cho con một bát mì trường thọ và bỏ thêm hai quả trứng vào."

Một tô mì trường thọ lớn, bên trên có hai quả trứng rán, sáu bảy lát thịt lợn nướng, trang trí bằng hành lá xắt nhỏ và dầu mè, thơm đến mức Diệp Chiêu gần như rơi nước mắt.

"Dì Xảo, dì là người đầu tiên tổ chức sinh nhật cho con."

Nguyên chủ không có người tổ chức sinh nhật cho cô ấy, bản thân cô ấy sau khi cha mẹ qua đời cũng không có sinh nhật.

Dì Xảo không thể tin được, "Không thể nào?"

"thực sự là vậy."

"Người ta nói không có mẹ thì sẽ không ai yêu thương con, từ nay dì Xảo sẽ yêu con." Tằng Nhị Xảo sờ sờ đầu Diệp Chiêu nói: "Ngồi xuống ăn đi."

"Em gái con đâu?"

"Tiểu Cầm ăn cơm xong đang ở bên cạnh chơi."

Diệp Chiêu liếc nhìn Tằng Tường đang chuyên tâm ăn bún thịt nướng rồi ngồi xuống chỗ trống bên cạnh.

Tằng Nhị Xảo tò mò hỏi: "Mẹ con đâu?"

"Con chưa bao giờ gặp bà ấy. Mẹ con vốn là thanh niên tri thức về quê ở chỗ này. Sau khi sinh ra con bà ấy biến mất."

"Mẹ của con là một thanh niên tri thức sao?"

"Mẹ con là một thanh niên tri thức từ Bắc Kinh xuống đây vào cuối những năm 1960." Diệp Chiêu ăn mì, ăn rất ngon, thịt lợn nướng thái mỏng, hơi ngọt nhưng không béo ngậy, thịt lợn nướng món ngon nhất mà cô từng nếm ngon nhất từ ​​trước đến nay. #𝖙y𝖙novel.com

Dì Xảo ngồi xuống đối diện cô, tiếp tục ăn bún, "Dì từng ở trong tổ sản xuất và tiếp xúc với vài thanh niên có học thức, mẹ con tên gì? Có lẽ dì biết bà ấy."

Không thể nào có sự trùng hợp như vậy được phải không? Diệp Chiêu vội vàng nói: “Mẹ con tên Kim Tĩnh Chi.”

"Kim Tĩnh Chi! Kim Tĩnh Chi?" Tằng Nhị Xảo suy nghĩ một lúc rồi lắc đầu: "Dì không có ấn tượng gì cả."

"Dì Xảo, nếu muốn tìm lại thông tin của mẹ con, ngoài việc đi đến kho lưu trữ thì con có thể tìm ai khác không?"

"Tăng Ốc Vi chỉ có hai đội sản xuất có học thức thanh niên. Dì ở đội sản xuất cấp dưới, dì chưa từng nghe nói đến tên mẹ con, có thể bà ấy ở đội sản xuất cấp trên." Tằng Nhị Xảo giới thiệu cô với một người tên bà Lương, để Diệp Chiêu tự mình hỏi bà ấy: "Sống ở trong nhà kho rách rưới phía sau, buổi sáng bà ấy không mở cửa, buổi chiều con có thể đi tìm bà ấy."

Thứ bảy phải học bù nửa ngày, Tằng Tường ăn sáng, đeo cặp đi ra ngoài nhưng bị mẹ ngăn lại.

"Mẹ đã đặt một chiếc bánh sinh nhật ở tiệm bánh trước trường con. Buổi trưa tan trường con có thể mang về cho mẹ."

Tằng Tường từ chối: “Buổi trưa con sẽ không về.”

"Buổi chiều không có tiết, không về thì đi đâu? Này, với tư cách là anh trai, con không thể làm như vậy, trước tiên đem bánh mang về đây cho mẹ  đi."

"Không có thời gian!" Tằng Tường thẳng thừng từ chối, trực tiếp rời đi.

"Này!" Tằng Nhị Xảo không biết làm sao với con trai bà cả, "Mặc kệ nó, dì sẽ kêu cửa hàng giao tới."

"Dì Xảo, dì đặt bánh sinh nhật cho con à?" Diệp Chiêu thực sự không thể tin nổi, vốn tưởng rằng mình đã gặp được thôn bá cho thuê nhà, ai ngờ bà lại là Bồ Tát.

Nếu không phải cô là kẻ nghèo hèn, đối phương là thôn bá, cô còn tưởng rằng mình đang là lợn được nuôi để giết nữa.

"Thôn đã phát cho dì vài phiếu giảm giá bánh trung thu. Dì đã đổi phiếu giảm giá bánh trung thu lấy bánh ngọt. Dì cũng muốn ăn bánh. Tình cờ lại là sinh nhật của Con. Thật là trùng hợp." Tằng Nhị Xảo bước ra ban công rồi hét lớn xuống tầng dưới, "Câm! Câm! Đuổi gia đình đó đi và bảo họ chuyển đi ngay hôm nay."

Quay đầu nhìn lại, Tằng Nhị Xảo phàn nàn với Diệp Chiêu: “Dì chưa bao giờ thấy một người đàn ông hèn hạ nào như vậy, đi theo nhân tình về sống cùng mẹ con họ, cái quái gì vậy. Ngay cả tiền thuê nhà thu được từ họ, tôi cũng muốn quyên góp, thật xui xẻo mà!”

Chủ nhà bồ tát sống của cô trên đầu có hào quang vàng chiếu rọi.

Dì Xảo đi chơi bài, người câm đuổi người ở tầng dưới, Diệp Chiêu đi đến kho lưu trữ nhưng cửa lại đóng, mãi sau khi hỏi mới biết kho lưu trữ chỉ mở cửa vào thứ năm hàng tuần. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Cô từ kho lưu trữ về đã gần mười hai giờ rưỡi, vừa bước vào sân đã nghe thấy tiếng xe máy, cô dừng lại quay đầu lại thì chỉ thấy chiếc xe máy đỗ trước mặt, trên đó có treo một hộp bánh.

Tằng Tường không xuống xe mà chỉ đưa hộp bánh cho cô: “Nè!”

Quả nhiên, bking chính là một hình tượng của người khẩu xà tâm phật, thực sự là một đứa con tuyệt vời của dì Xảo.

Diệp Chiêu nhận lấy bánh ngọt, cười trêu chọc nói: "Không phải cậu không rảnh sao?"

Tằng Tường cười như không cười gật gật đầu, cũng không phản bác, lúc chuẩn bị cưỡi con xe rời đi, cậu ấy lại nhớ tới điều gì đó: “Nói với mẹ tôi là ông chủ cho con thêm nửa bảng.”

Diệp Chiêu không nghe rõ, "Cái gì?"

Tằng Tường tưởng rằng cô không hiểu “bảng” là gì nên thản nhiên giải thích: “Ông chủ cho tôi thêm nửa cân nữa.”

Diệp Chiêu hiểu ý, nói: "Ồ, nửa bảng? Nửa bảng chứ không có nửa cân. Nửa cân là 250 gam. Nửa bảng là khoảng... 226,8 gam."

Nghĩ tôi không biết à?

Bị cô bóc trần, Tằng Tường không thể tin được nhìn cô.

“Này, không cần phải đề phòng tôi như vậy.” Diệp Chiêu là người ngoài, không muốn làm quan hệ với chủ nhà khó chịu nên quyết định phá vỡ tình thế, “Dì Xảo thích tôi thì chủ yếu là thích tôi, bởi vì dì ấy muốn tôi dạy bù cho cậu, dì ấy yêu ai thì yêu luôn cả một con đường..."

"Ý cô là gì, tôi là mái nhà còn cô là con quạ trên mái nhà?"

Diệp Chiêu: "!!!"

Cái quan điểm này….đạt điểm tối đa!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp