Thiếu Gia Cá Mặn Xuyên Thành Vai Phản Diện Bạch Nguyệt Quang

CHƯƠNG 3: TÔI TÊN ĐƯỜNG DỤC, CÒN CÔ?


4 tháng

trướctiếp

 

Lý Hy Nhã đã trang điểm ăn mặc trước vài tiếng cho buổi xem mắt hôm nay, nhưng khi cô đến, cô thấy hai người ngồi đối diện.

??

Cô đã từng thấy phụ nữ mang bạn gái đi xem mắt, nhưng cô chưa từng thấy đàn ông nào mang bóng đèn đi xem mắt!

Bóng đèn thì không có cảm giác tồn tại, ngồi xuống đã bấm điện thoại.

Lý Hy Nhã nhìn qua nhìn lại hai người mấy lần, không biết có phải là ảo giác của mình hay không, màu sắc quần áo hai người mặc giống nhau đến khó hiểu.

Cô lắc đầu trong lòng, thuyết phục bản thân không nên nhìn, dù sao thì hôm nay một trong số họ là đối tượng xem mắt của cô.

Sau khi Lý Hy Nhã giới thiệu bản thân xong, cô phát hiện Tần Thời Luật hoàn toàn không nghe, mà đang nhìn chằm chằm vào "bóng đèn" chơi với điện thoại di động bên cạnh cô, hai người ai cũng rất chăm chú.

Lý Hy Nhã: "..." Hay tôi đi?

Lý Hy Nhã cố gắng duy trì nụ cười: "Tần tiên sinh có chuyện gì muốn hỏi tôi không?"

Tần Thời Luật nhìn Lý Hy Nhã: "Cô nói gì?"

Đối diện với ánh mắt của Tần Thời Luật, Lý Hy Nhã sửng sốt.

Giác quan thứ sáu của người phụ nữ nói cho cô biết, tâm trạng Tần Thời Luật Lộ lúc này không tốt, ánh mắt quá lạnh lùng, đây là tín hiệu nguy hiểm, mà nguy hiểm hình như đến từ người đàn ông bên cạnh.

Lý Hy Nhã nhìn "bóng đèn" ngồi bên cạnh: "Vị này là..."

Tần Thời Luật giơ tay gõ bàn hai cái: "Đừng chơi nữa, cô ấy đang nói chuyện với em."

Đường Dục ngẩng đầu, liếc nhìn Tần Thời Luật Lục, lại nhìn Lý Hy Nhã: "Xin lỗi."

Cứ nghịch điện thoại trước mặt con gái thật sự rất mất lịch sự, anh đặt điện thoại xuống, cười xin lỗi: "Cô vừa nói cái gì?"

Đường Dục nhìn rất lịch sự, Lý Tịch Nhã cũng không tìm được kẽ hở: "Anh tên là gì?"

Đường Dục không hiểu tại sao trong tiệc mừng đăng ký kết hôn của bọn họ lại có thêm một người phụ nữ, người phụ nữ này là ai?

Đường Dục: "Trước khi hỏi tên nên giới thiệu bản thân sẽ lịch sự hơn."

Lý Hy Nhã: "..." anh đang giễu cợt cô vô lễ sao?

Cô Lý Hy Nhã mất bình tĩnh: "Tôi tên là Lý Hy Nhã, tôi là người tới xem mắt của Tần Thời Luật tiên sinh, vị tiên sinh này, không biết anh và Tần tiên sinh có quan hệ gì, nhưng chúng tôi đang xem mắt, anh ngồi ở chỗ này có phải có chút không phù hợp không? Có cần tôi đặt cho anh bàn khác không?"

Đường Dục chớp chớp mắt, sau đó quay đầu nhìn Tần Thời Luật Lục - vậy là hai người đang đi xem mắt sao?

Tần Thời Luật quay lại nhìn anh mà không cảm thấy áy náy — ồ, thì ra là anh vừa mới phát hiện ra.

Đường Dục há hốc mồm sửng sốt ồi, trong lòng đột nhiên dâng lên một cảm giác nguy hiểm.

Tần Thời Luật xem mắt có phải có nghĩa là anh ta sẽ ly hôn với anh không? Ly hôn rồi thì kế hoạch của anh chẳng phải sẽ trở nên vô ích sao?

Không được!

Đường Dục lại nhìn Lý Hy Nhã, híp mắt mèo lại, cười so với trước càng tươi, càng đẹp:

“Xin chào cô Lý, tôi tên Đường Dục, là chồng hợp pháp của anh Tần Thời Luật .” Vừa nói, anh vừa lấy trong túi ra một cuốn sổ nhỏ màu đỏ tươi ấm áp: “Đây là giấy đăng ký kết hôn chúng tôi vừa nhận, cô rất may mắn, là người đầu tiên nhìn thấy." ( đọc truyện trên app T𝚢T giúp phát triển các team dịch hợp tác )

Lý Hy Nhã: "..." tôi cần phúc này không?

ường Dục ân cần mở tờ giấy đăng ký kết hôn đẩy vào giữa bàn ăn để cô nhìn rõ: “Phá hoại hôn nhân của người khác sẽ bị dư luận lên án đấy.”

Lý Hy Nhã nhìn vào ngày trên giấy chứng nhận kết hôn, gần như không thở nổi-tốt lắm, thực sự là ngày hôm nay!

Cô vậy mà lại xem mắt với một người đàn ông vừa đăng ký kết hôn!

Nếu truyền ra, chẳng phải sẽ làm cho người ta cười thành tiếng sao?!

Đường Dục nói chuyện không vội vã, ngữ khí ôn hòa, lời nói không giống như khiêu khích, mà càng giống như là một đệ tử nhà Phật đang nghiêm túc thuyết phục người khác làm điều tốt.

“Chân trời thiếu gì cỏ, người sau nhất định sẽ tốt hơn, cô Lý, tôi tin cô sẽ gặp được người thật lòng yêu mình, cho nên đừng lãng phí sức lực vào người không có được, cô nghĩ sao?" - mầm nhỏ xinh xinh t.y.t

Khuôn mặt của Lý Hy Nhã ngày càng trở nên xấu xí, nhưng Đường Dục không nhận ra điều đó,vẫn đang hỏi Lý Hy Nhã rằng ảnh chụp đăng ký kết hôn của họ có phải rất đẹp không.

Đẹp cái rắm!

Ai thích thì xem!!!

Tần Thời Luật che miệng cười, anh ta không biết nhiều về Đường Dục, anh ta chỉ biết rằng tính tình Đường Dục không tốt, nhưng anh ta không biết rằng anh có một mặt như vậy.

Khi Tần Thời Luật mỉm cười, Lý Hy Nhã càng tức giận hơn, cô đập bàn: "Anh đang đùa tôi đấy à?"

Đường Dục kinh ngạc run lên, tóc gáy dựng lên.

“Không, không oa, giấy đăng ký kết hôn là thật.” Anh càng nói, giognj càng nhu hòa, im lặng đưa tay giật lại giấy đăng ký kết hôn, không dám khoe khoang nữa.

Có lẽ, có lẽ đủ rồi, cho dù bây giờ bọn họ ly hôn, Tần Thời Luật cũng sẽ lại kết hôn, lần thứ hai kết hôn vô giá trị... đúng không?

Động tác anh nhanh chóng đoạt lại giấy đăng ký kết hôn khiến Lý Hy Nhã thở gấp, sao, gì thế, lẽ nào tôi còn có thể đánh anh sao? Giả vờ làm một bông sen trắng làm gì!

Đường Dục không có giả bộ, anh thật sự sợ bị đánh.

Tần Thời Luật nhịn cười nói: "Thật xin lỗi, cuộc gặp gỡ với Lý là do mẹ tôi sắp xếp. Tôi thực sự không muốn đến, nhưng tôi cảm thấy cho cô leo cây không thích hợp, cho nên tôi đã đến."

“Để leo cây không thích hợp?” Lý Hy Nhã cũng không để ý đến cao nhã nữa, cô trợn mắt: “Vậy anh dẫn đàn ông tới xem mắt thì thích hợp?”

Trong lòng Đường Dục thầm nghĩ: Đúng rồi đúng rồi, đăng ký xong đã đi xem mắt đi, đồ tồi.

Lý Hy Nhã nói "tra nam", nhặt chiếc túi nhỏ của mình lên, đi đôi giày cao gót, tức giận bỏ đi, mỗi bướ  như giẫm chết Tần Thời Luật.

Tâm trạng Tần Thời Luật rất tốt, nhưng Đường Dục thì không, đối với anh mà nói, đây là một thảm họa, đó không phải là lỗi của anh, tại sao anh lại bị ép tức giận?

Trong phòng riêng chỉ còn lại hai người bọn họ, Tần Thời Luật hỏi Đường Dục: "Còn ăn không?"

Đường Dục cầm dao lên: "Sao không ăn?"

Suốt bữa ăn, Đường Dục không nói gì nhiều, thật ra anh hơi tức giận, Tần Thời Luật nói bữa ăn này là để ăn mừng việc bọn họ đăng ký kết hôn, nhưng ngược lại anh ta lại đến xem mắt.

Anh không thích bị lừa dối.

Sau bữa tối, Tần Thời Luật đưa Đường Dục về nhà, xe dừng trước cửa nhà, nhưng Tần Thời Luật vẫn chưa xuống xe: "Em tự đi vào đi, tôi còn phải tới công ty."

Đường Dục quay đầu lại cười đẹp như lúc cho cô Lý nhìn giấy đăng ký kết hôn ở trong nhà hàng: "Hôm nay tôi cư xử tốt không?”

Tần Thời Luật còn tưởng anh tức giận, cho nên dọc đường không nói cũng không nhìn anh, chỉ ngoẹo cổ nhìn chằm chằm cửa kính xe, ngay cả khóe miệng cũng nhếch xuống, lúc này đột nhiên cười lên, Tần Thời Luật Lục cảm thấy rằng gì đó sai, nhưng không thể nói ra.

"Không tệ."

Đường Dục nghiêng người về phía trước: "Vậy tôi có thể đòi thưởng không?"

Yết hầu của Tần Thời Luật lăn lên lăn xuống, nghi ngờ rằng Đường Dục đang dụ dỗ anh ta: "Em muốn phần thưởng gì?"

“Tôi muốn nhà kính, nhà kính.” Đường Dục cười hỏi ý kiến ​​của anh ta: “Tôi muốn trồng hoa ở nhà, có được không?”

Xây nhà kính  cũng không khó, nhưng mà, anh biết trồng hoa, trông anh ngay cả bản thân cũng nuôi không nổi.

Nhưng, anh nói - nhà.

Anh chưa bao giờ coi đây là nhà.

Tần Thời Luật: "... Được."

Nghe vậy, Đường Dục cười càng sáng lạn: "Anh thật tốt."

Sau khi phát thẻ người tốt Đường Dục xuống xe, trước khi đóng cửa còn nhiệt tình hỏi Tần Thời Luật tối nay có quay lại ăn cơm không, Tần Thời Luật nói không cần đợi anh ta, Đường Dục còn tỉ mỉ dặn dò anh ta lái xe chậm chút, rồi nói lời tạm biệt.

Tần Thời Luật lần đầu tiên được Đường Dục quan tâm, không khỏi cảm động, khi xe lái ra, Tần Thời Luật bấm số điện thoại của Lê Thành: "Tìm người xây dựng nhà kính ở nhà tôi, tôi muốn một nhà kính thủy tinh."

Nhìn xe của Tần Thời Luật lái đi, Đường Dục trong giây lát thu hồi nụ cười trên mặt, khóe miệng nhếch lên, ý cười cũng biến mất trên mắt.

Như trong tiểu thuyết đã đề cập, Tần Thời Luật rất ghét xem mắt, hôm nay cũng giúp anh ta thoát khỏi xem mắt, trao đổi công bằng, đòi hỏi nhà kính cũng không có gì quá đáng chứ?

Mặc dù xin được nhà kính nhưng anh vẫn chu môi không vui.

Anh nhớ bố mẹ, anh chị em, anh nhớ tòa lâu đài lớn của mình, anh nhớ cuộc sống cá muối mà có thể làm bất cứ điều gì anh muốn mà không cần nịnh hót...


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp