Chưa tới hừng đông, động tĩnh ở Nam quân đêm nay đã truyền khắp triều dã, tức khắc như một hòn đá làm cả mặt hồ dậy sóng. Thái Hoàng Thái Hậu vô cùng tức giận, Hoàng đế vi phạm mệnh lệnh bà, tự tiện rời khỏi tiệc, còn chạy đến quân doanh gây chuyện lớn như vậy, không thể nghi ngờ chính là xúc phạm quyền uy của bà.
Người Hung Nô cũng hết sức bất mãn. Đêm sứ thần vào thành, Hoàng đế lại chạy vào trong quân luận võ, là ai cũng sẽ cho rằng đối phương công nhiên khiêu khích. Nhưng làm người kinh ngạc chính là, vị Hoàng đế tối qua thiếu chút nữa bùng phát lửa giận trước mặt mọi người, lúc này tính tình lại rất tốt.
Đầu tiên là cung kính thỉnh tội với Thái Hoàng Thái Hậu, lại khách khách khí khí giải thích với người Hung Nô. Giáo trường luận võ là thông lệ bình thường của cấm quân, mình đêm qua nhất thời hứng khởi, xác thật không suy nghĩ thấu đáo, thỉnh sứ thần yên tâm, tuyệt đối không có ý khác. (Azi-TYT)
Nghe lời giải thích như thế, bất kể trong lòng mọi người nghĩ như thế nào, ít nhất ngoài mặt không thể so đo.
Trong một gian phòng phía Tây Vị Ương Cung, Thời Niên giãn gân cốt, thở phào, “Rốt cuộc tôi không phải ở trong hố lửa một mình nữa!”
Lộ Tri Dao: “Nhỏ giọng chút được không, cô sợ người ta không nghe à?”
Thời Niên làm mặt quỷ, bỗng thấy Lộ Tri Dao cũng không đáng ghét lắm. Khoảng thời gian qua, chỉ có mình cô ở trong cung, hiện tại khó khăn lắm mới nhìn thấy hai người quen, tuy không phải Tô Canh mà là hai người bọn họ, dù hơi tiếc nhưng trong lòng vẫn cảm thấy kiên định hơn rất nhiều.
Nghĩ vậy, cô quay sang một người khác: “Anh thế nào rồi, nặng lắm không?”
Nhiếp Thành nằm ở trên giường, bình tĩnh nói: “Yên tâm, không chết được.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT