Nhân Vật Này Bị Nghi Ngờ Là Hack

CHƯƠNG 9: VÒNG TUYỂN CHỌN TRÊN BIỂN (9)


8 tháng

trướctiếp

Bên ngoài màn hình, người Lam Tinh lo lắng không chịu nổi.

Trịnh Khắc thở dài: "Hòa Ngọc này, còn không mau rời khỏi cá lớn, cậu ta phải nhanh chóng rời khỏi cá lớn rồi bơi nhanh về phía sau nó, không chừng gặp may mắn, bọn người Vạn Nhân Trảm sẽ không tìm được cậu ta."

Diệp Khai Quân lắc đầu, phủ định nói: "Vận may hiện tại của cậu ta, ông cảm thấy là may mắn sao? Hơn nữa, đội Vạn Nhân Trảm có Đường Kha và Cách Đới, bọn họ nhất định có thể tìm được Hòa Ngọc."

Thị lực của hai người kia cũng không tầm thường, xác suất hiện tại Hòa Ngọc có thể sống sót trốn thoát là rất thấp.

Trịnh Khắc: "Vậy nếu cậu ta vẫn tiếp tục ở lại trên lưng cá lớn thì sao?"

Giọng điệu Diệp Khai Quân chắc chắn: "Cậu ta chết là cái chắc."

Trịnh Khắc: "Thế… còn tiếp tục xem nữa không?"

Mỗi một tuyển thủ Lam Tinh tử vong đều khiến bọn họ khó chịu, nếu như có thể, bọn họ cũng không muốn đối diện với cái chết của mỗi tuyển thủ Lam Tinh, đặc biệt là những tuyển thủ đã từng có những phút huy hoàng ngắn ngủi trong nháy mắt. 

Vệ Gia Quốc suy nghĩ một lát, nghiến răng nói: "Chờ một chút xem."

Cùng lúc đó.

Bạn cùng phòng của Trương Vũ lo lắng đến mức chửi bậy: "Cậu ta đang làm gì vậy, mau chạy đi, người phía sau đang đuổi theo kìa!"

Trương Vũ: "... Cậu ta không biết Vạn Nhân Trảm đuổi theo."

Bạn cùng phòng: "Hiện tại nếu cậu ta chạy thì còn có một con đường sống, không chạy là chết không toàn thây đó."

Trương Vũ: "... Cậu ta không biết Vạn Nhân Trảm đuổi theo."

Bạn cùng phòng: "Cậu ta lấy đồ trước mặt Vạn Nhân Trảm, nhất định Vạn Nhân Trảm sẽ hành hạ cậu ta đến chết, để cậu ta chịu tra tấn trước khi chết, để cậu ta khóc lóc cầu xin trước ống kính!"

Trương Vũ: "... Cậu ta không biết Vạn Nhân Trảm đuổi theo."

Bạn cùng phòng tức giận đứng lên: "Tao không xem nữa, tao đi xem phòng trực tiếp của Cao Kiến Minh, hung thủ giết người liên hoàn này tuy rằng không biết xấu hổ, nhưng ít ra còn vẫn còn sống, sau khi Hòa Ngọc chết, mày tuyệt đối đừng nói cho tao biết, tao không muốn biết."

Trương Vũ: "Ồ."

Không biết tại sao, trong đầu Trương Vũ đột nhiên nhớ tới bộ dạng Hòa Ngọc linh hoạt né tránh giữa khe hở của hai con cá lớn, cậu ta luôn cảm thấy có lẽ Hòa Ngọc sẽ không dễ chết như vậy.

Nói cho cùng, theo cách nói của một số bạn nữ trên mạng.

“Hòa Ngọc có khuôn mặt của nhân vật chính, tuyệt đối sẽ không dễ dàng go die như vậy.”

-

Mưa ào ào rơi xuống.

Trên màn hình hiện lên bóng dáng gầy yếu đầy bất lực của Hòa Ngọc trong mưa gió, cá lớn khổng lồ đang lặn xuống, nửa thân thể của cậu đã chìm vào nước, cơ thể gầy gò của cậu đứng không vững, chỉ có thể ngã xuống trên đầu cá.

Mà trong góc phòng phát sóng trực tiếp của cậu, thuyền của đám người Vạn Nhân Trảm đã xuất hiện.

Đường Kha và Cách Đới vẫn chăm chú theo dõi phía trước giữa cơn mưa.

Đây chính là sự khác biệt giữa người mạnh hành tinh chính Liên Bang và Hòa Ngọc từ Lam Tinh, trong đêm mưa như vậy, tầm mắt Hòa Ngọc bị cản trở, thính lực cũng bị cản trở, mà người mạnh hành tinh chính Liên Bang lại không bị ảnh hưởng chút nào.

Năm giác quan của bọn họ vốn mạnh hơn lại còn không bị cản trở, hoàn toàn có thể hình thành trạng thái nghiền ép.

Đường Kha kinh ngạc: "Con cá lớn kia đang lặn."

"Thật kỳ quái, bất kể là người ở hành tinh nào, nếu không có trang bị đều không thể ở lâu dưới nước, người biết điều khiển con cá lớn kia tại sao lại để nó xuống nước?"

Giọng Cách Đới cứng nhắc đầy chắc chắn: "Cá lớn mất khống chế rồi."

Trong nháy mắt, Vạn Nhân Trảm trở nên hưng phấn: "Vậy nhân cơ hội này giết con cá lớn và đứa từ hành tinh rác đó, giết hết, đánh bọn nó một trận."

"Xông lên."

Thuyền kayak lại tăng tốc, lao về phía con cá lớn đang lặn.

Lam Tinh.

Trịnh Khắc: "Xong rồi, Hòa Ngọc chết chắc rồi."

Diệp Khai Quân đưa tay cầm lấy điều khiển từ xa, lắc đầu: "Đổi kênh trực tiếp đi, không xem nữa."

"Chờ chút." Vệ Gia Quốc ngăn cản.

Những người khác đầy khó hiểu nhìn về phía ông ta.

Hai mắt Vệ Gia Quốc nhìn chằm chằm vào màn hình, không chớp mắt, giọng nói đầy nghi ngờ: "Các người nói xem hiện tại Hòa Ngọc đang suy nghĩ cái gì?"

Trên màn hình, Hòa Ngọc vẫn duy trì tư thế cúi đầu, giống như đang suy nghĩ gì đó.

Hòa Ngọc đang nghĩ cái vậy?

Cá lớn đã lặn xuống, đám người Vạn Nhân Trảm ở phía sau cũng càng ngày càng rõ ràng, dường như có khả năng cậu sẽ không chết trong miệng cá lớn mà là chết trong tay đám người Vạn Nhân Trảm.

Cá lặn hoàn toàn.

Cơ thể Hòa Ngọc chìm trong nước, lực nổi khiến cậu thoát khỏi đầu cá lớn.

Đằng sau, Vạn Nhân Trảm hét to: "Không được để nó xuống nước."

Vừa dứt lời, một chiếc rìu lớn xuyên qua mưa gió, từ xa mạnh mẽ bổ về phía con cá lớn, thuyền kayak "vù" một tiếng, vọt tới phía sau cá lớn, bão táp ào ào không ngừng, thỉnh thoảng có kèm theo tia sét mang hơi thở chết người.

Trong nước biển, Hòa Ngọc đột nhiên ngẩng đầu.

Đánh cược không phải là không cược.

Cậu không cần rối rắm, hiện tại cậu chính là một con bạc trắng tay, thứ duy nhất cậu có thể đánh cược là mạng cậu.

Dùng mạng của cậu, đánh cược một con đường sống này.

Mà Hòa Ngọc sẽ sợ sao?

Vì vậy, lúc này, khán giả toàn vũ trụ đều nhìn thấy.

Hòa Ngọc ở dưới nước ngẩng đầu lên, khóe miệng nhếch thành một nụ cười xấu xa.

Dưới cặp kính "hoa hoè loè loẹt, đẹp chứ không xài được", đôi mắt của cậu rực rỡ như sao, còn mênh mông hơn cả biển rộng sau lưng.

Trong nháy mắt cậu cười rộ lên, con dao "bình thường không có gì lạ" trên tay cậu đâm mạnh xuống đầu cá lớn.

Phụt!

Thế giới vào một khắc này dường như trở nên im lìm.

Tất cả khán giả đều mở to hai mắt, trong đầu hiện lên một ý nghĩ.

“Cậu ta điên rồi.”

“CMN? Đây là tự sát à?”

Cười càng đẹp, dao đâm càng tàn nhẫn.

Giống như còn ngại chưa đủ, khóe miệng cậu lại cong lên, hai tay cầm dao, xoay tròn một cái thật mạnh.

Phụt!

Có máu tràn ra, chậm rãi chảy xuống từ vị trí lưỡi dao.

Cho dù chỗ đâm này là vị trí trung tâm ở trên đầu, Hòa Ngọc có năng lực chiến đấu hai điểm, con dao có năng lực chiến đấu ba điểm cũng không giết chết được cá lớn. 

Nhưng —

Có thể khiến nó phát điên.

"Grừ."

Cơ thể của cá lớn lao ra khỏi mặt nước, đầu hướng lên trên, cơ thể căng cứng, miệng há to gầm lên một tiếng.

Hòa Ngọc nắm chặt con dao cắm trên đầu cá lớn, bản thân treo lơ lửng trên lưng nó, cá lớn điên cuồng lắc lư, nước xung quanh đánh thành sóng cuồn cuộn.

Hòa Ngọc cắn răng, nắm chặt không buông, chống lại sự vùng vẫy của cá lớn. 

"Ào!"

"Grừ!"

"Tách tách!"

Âm thanh không ngừng vang lên, người trên lưng con cá lớn bị hất quăng bay lên, thân thể của cậu trôi nổi trong mưa gió.

Thứ có mối quan hệ duy nhất với cá lớn chỉ có con dao cậu đang nắm chặt kia. Tưởng chừng như một giây tiếp theo, cậu sẽ bị cá lớn quăng ra ngoài, rơi vào biển sâu.

Tất cả mọi người đều nhìn không chớp mắt, không dám thở mạnh.

Trong lúc cá lớn đang điên cuồng nhào lộn vặn vẹo, rìu của Vạn Nhân Trảm chém tới, vừa hay phương hướng chính là chỗ Hòa Ngọc.

— Nguy hiểm.

Rất nhiều người túm lấy cổ áo, ngừng việc thở. 

Dường như Hòa Ngọc cảm giác được, hơi nghiêng thân thể đi, tránh được cái rìu.

Nhưng cơn gió mạnh do rìu mang theo vẫn chém rách cánh tay Hòa Ngọc, máu tươi phun ra tung tóe ngay tức khắc, vô cùng nổi bật trong đêm mưa như thế này.

Đây chính là sự khác biệt giữa năng lực chiến đấu năm điểm và năng lực chiến đấu hơn ba trăm điểm.

Chỉ cần một cái rìu sượt qua cũng có thể làm cho cậu bị thương, nếu rìu chém vào người Hòa Ngọc, cậu còn có thể sống ư?

"Đùng đùng!"

Trong sấm sét vang dội, cái rìu chém vào cơ thể cá lớn, lần này nó sâu hơn mấy lần so với con dao bình thường của Hòa Ngọc.

Nhưng vị trí miệng vết thương cũng không phải trí mạng, đối với một con cá lớn như vậy, đây cũng chỉ là vết thương nhỏ.

Sau khi rìu chém qua, xoay tròn rồi bay trở về phía sau.

Vạn Nhân Trảm vươn tay, tiếp được cái rìu lớn, giọng gã hung ác: "Bọn mày, đều chịu chết cho tao."

Hòa Ngọc không quay đầu lại, giống như là không nghe thấy, chỉ xoay con dao trên đỉnh đầu cá lớn khiến nó giãy giụa lần nữa.

"Grừ —"

Cá lớn gào thét, thân thể quay cuồng, đầu cá hướng về phía sau, hai mắt đỏ như máu, bên trong tràn đầy thù hận.

Nó nhìn không thấy Hòa Ngọc ở trên đầu mình, nhưng có thể nhìn thấy đám người Vạn Nhân Trảm ở phía sau, cũng có thể cảm giác được phương hướng vừa mới ném rìu về phía nó.

Đám người Vạn Nhân Trảm sửng sốt.

— Vừa mới cho một rìu, sao con cá này lại tiến vào trạng thái điên loạn rồi?

Annie không thể tin nhìn về phía Vạn Nhân Trảm: "Năng lực chiến đấu của cậu tăng lên một lượng lớn như vậy? Chém một rìu là có thể khiến cá lớn trở thành trạng thái điên loạn."

Vạn Nhân Trảm: "..."

Gã cầm rìu mà cũng có chút mơ hồ.

— Cái này có chút phi khoa học rồi.

Mục đích gã vung cái rìu này ra chỉ là vì muốn cho cá lớn ngừng lặn xuống, ở lại trên mặt nước.

Sao nó lại trở nên điên loạn rồi?

Phải biết một điều là cá lớn rất ít khi tiến vào trạng thái điên loạn, có rất nhiều con cá lớn đến khi chết trận vẫn duy trì trạng thái tỉnh táo, không hề rơi vào trạng thái điên loạn.

Chỉ có "boss nhỏ" mạnh mẽ mới có trạng thái điên loạn, mà khi trạng thái điên loạn qua đi, cơ bản cũng là lúc "boss nhỏ" này chết.

Cũng bởi vậy, rất khó gặp được một con cá lớn điên loạn.

Gặp được buổi sáng đã là ngoại lệ, không ngờ buổi tối vì một cái rìu mà lại chọc một con cá lớn điên loạn.

Cái này con mẹ nó có khoa học không?

Cái rìu này có sức mạnh đến vậy sao?

Tất nhiên, đây không phải là lúc để phân tích điều này, vì bây giờ họ phải đối mặt với một vấn đề khác.

Đường Kha: "Chạy đi!"


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp