Chỉ Cần Ánh Trăng Là Đủ Rồi

CHƯƠNG 29: TRÊN XE ( KHÔNG DÁM ĐẢM BẢO SẼ XẢY RA CHUYỆN GÌ...)


8 tháng

trướctiếp

《Chỉ Cần Ánh Trăng Là Đủ Rồi- Calantha》

Không làm phiền anh xem nữa, Trì Dữu bước lên cầu, nhìn ngắm phong cảnh ở phía xa xăm.

Hôm nay cô buộc tóc lên, không sợ gió thổi tóc cô bay loạn nữa, vì vậy, cô có thể tận hưởng trọn vẹn sự vuốt ve của gió về đêm.

Cô đột nhiên cảm thấy mình thật may mắn vì đã không vì thực tế mà từ bỏ chuyên ngành của mình sau khi tốt nghiệp đại học, cô vẫn tiếp tục vẽ tranh và vì thế mới có cơ hội tới thành phố Thâm Thành.

Cũng may là đến thành phố Thâm Thành, cô mới được gặp lại Sầm Lý một lần nữa.

Nghĩ lại thì, cô thật sự rất may mắn, cảm giác mỗi một lựa chọn của cô đều đã chọn đúng rồi.

Cô nghiêng đầu dựa vào cánh tay, thay đổi góc độ ngắm nhìn phong cảnh, những tòa nhà cao tầng và hình ảnh phản chiếu của nó ngược lại nhau hoàn toàn đối xứng.

Khi cô còn học đại học, giảng viên chuyên ngành của cô đã từng nói, thiên nhiên là nghệ sĩ vĩ đại nhất và sự đối xứng nó tạo ra cũng là nét thẩm mỹ tinh tế nhất trong các loại tinh tế.

Trì Dữu quay đầu lại, dời tầm mắt tới người đang đứng bên cạnh.

Người đàn ông đang cúi đầu, góc cạnh khuôn mặt rõ ràng, gương mặt tuấn tú nhưng lại không cứng đờ, ánh sáng lạnh lẽo từ điện thoại chiếu lên mặt anh, khắc họa khuôn mặt đẹp trai của anh với mái tóc lòa xòa trên trán và hàng mi dài rủ xuống, tất cả đều được bao phủ bởi một lớp ánh sáng mờ ảo.C a l an t h a - T Y T

Đàn ông đẹp trai ở trong mắt cô cũng là một loại nghệ thuật.

Vẻ mặt của Sầm Lý lúc này đang rất tập trung, nhưng không phải đang làm việc mà là xem manga anime.

Hơn nữa hôm nay anh còn ghen với cô, thậm chí còn lái xe tới khách sạn mà Viên Áng định cầu hôn để tìm cô.

Sự ghen tuông của anh rất rõ ràng, nhưng anh cũng không hề lỗ mãng, tiếp tục duy trì vẻ gia giáo thường thấy.

Sau khi gỡ bỏ hiểu lầm, anh thậm chí còn thanh toán bữa cơm đó cho Viên Áng.

Lãnh đạm nhưng không hề tàn nhẫn, xa cách nhưng lại rất lễ độ, đây chính là người đàn ông mà cô đã từng thích thầm ba năm trước.

Cô không dám tưởng tượng rằng, nam sinh trong bộ đồng phục mà cô ngưỡng mộ từ hồi cấp ba lại đứng trên cầu ngắm cảnh đêm cùng với cô trong giờ phút này dù đã qua nhiều năm, khi anh cởi bỏ bộ đồng phục thay bằng những trang phục trưởng thành hơn.

Từ sâu trong lòng Trì Dữu dâng lên một làn sóng hài hòa như một giấc mơ.

Một tập manga anime có thời lượng là hai mươi phút, một mùa có tổng cộng mười hai tập, đương nhiên Sầm Lý không thể nào đứng xem hết một mùa trong chốc lát được.

Sau khi xem xong tập đầu tiên, anh và Trì Dữu cùng nhau thảo luận về cốt truyện.

Hai người sánh vai nhau đứng trên cầu, Trì Dữu bám lấy trụ cầu, cơ thể đong đưa theo gió. Cô thật sự nói rất nhiều, đặc biệt là nói về lúc cô nói về những thứ làm cô cảm thấy thích thú, cô sẽ không bao giờ làm cuộc nói chuyện trở nên chán nản.

Người đàn ông bình tĩnh đứng bên cạnh cô, hay tay lặng lẽ đút vào túi quần, anh rũ mắt yên lặng mà nhìn cô hào hứng nói chuyện.

Môi trên và môi dưới có lúc mím chặt lại, khi thì khẽ nhếch lên, ríu rít, hoạt bát, linh động.

Sầm Lý chợt tỉnh lại, dời ánh mắt lên phía trên, va vào ánh mắt được chiếu sáng bởi đèn đường của cô.

Khóe môi Trì Dữu nhếch lên, giọng điệu có vẻ giận dỗi: “Có phải hồi nãy anh căn bản không thèm để ý tới em không?”

“Em đang thảo luận cốt truyện với anh mà, tại sao biểu cảm của anh lại mơ hồ như vậy chứ?”

Tuy rằng hơi thất vọng, nhưng Trì Dữu cũng biết rằng bản thân cô không thể nào cưỡng ép anh, bọn họ là hai người khác nhau, cho dù là nam hay nữ thì mỗi người cũng có một sở thích khác nhau, những thứ khiến cô thích thú không nhất định sẽ khiến anh cảm thấy thích.

Hơn nữa anh còn tình nguyện nể mặt cô mà xem một tập, cô đã thực sự rất là vui rồi.

“Không sao đâu.” Trì Dữu tốt bụng nói: “Chỉ trách em chỉ lo nói chuyện của mình mà chẳng thèm hỏi xem anh có thích nghe hay không. Vậy anh thích nói chuyện gì? Chúng ta nói về chuyện anh thích nhé!”

Sắc mặt của Sầm Lý dịu đi, anh không nói gì mà lấy điện thoại trong túi quần ra, sau đó lại mở một trang web video ra trước mặt cô.

Trong lúc cô đang bối rối, anh tiến gần cô thêm vài bước nữa.

Trì Dữu không biết tại sao, hai người đứng sánh vai cạnh nhau cũng được mà, không biết tại sao anh lại muốn đi tới đây. Lúc này, khoảng cách của hai người bọn họ đã rất gần rồi, mặt đối mặt, cho đến khi lưng của cô chạm phải lan can trên cầu.

Nhìn người đàn ông đang dựa gần trong gang tấc, Trì Dữu trợn tròn mắt.

Anh là đang muốn… hôn cô sao?

Nhưng trên cầu còn đang có những người khác nữa. Trong lúc cô đang băn khoăn không biết có nên nhắm mắt hay không thì Sầm Lý giờ tay đặt lên bả vai cô và xoay người cô lại.

Trì Dữu lại càng bối rối hơn.

Quay đi rồi thì sao hôn được nữa?

Lúc này, hai tay của người đàn ông vòng qua người cô, một tay đặt trên lan can, tay còn lại thì cầm điện thoại, để ở trước mặt cô.

Hả?

“Thật sự xin lỗi, vừa rồi quả thật là anh xem không kỹ lắm.” Phía sau là hơi thở của Sầm Lý, anh nói: “Xem lại một lần nữa đi.”

Trì Dữu cắn môi, cô đang tự mắng thầm mình tro

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp