Ánh Trăng Vì Tôi Mà Đến

Chương 7


10 tháng

trướctiếp

Trong một quán bar ở thành phố Lan Đồng, ánh đèn lấp lánh, tiếng nhạc đinh tai nhức óc lấn át mọi giác quan.

Lý Tuyển nhẹ nhàng nhấp một ngụm rượu, nhìn Lưu Diệu bên cạnh: "Trương Hiểu Vũ đâu?"

"Đi chơi với người đẹp rồi."

Lưu Diệu không nói nên lời: "Cậu ấy còn nói chỗ này kém chất lượng, cuối cùng chính cậu ấy lại là người chơi vui vẻ nhất."

"Được rồi được rồi, sắp tới giờ rồi, chúng ta ở thêm mấy ngày nữa, về khách sạn đặt vé máy bay thôi."

Lý Tuyển buông chén rượu: "Cậu đi gọi Trương Hiểu Vũ lại đây, chúng ta về."

"Cũng được, có điều mới hơn 10 giờ, còn chưa bắt đầu gì cả."

Lưu Diệu có chút tiếc nuối, gửi tin nhắn cho Trương Hiểu Vũ.

Vài phút sau, ngẩng đầu với vẻ mặt khó coi: "Lý Tuyển, xảy ra chuyện rồi."

Lý Tuyển nhíu mày: "Sao vậy?"

"Trương Hiểu Vũ nói cô gái kia là gái tiếp rượu."

"Thiếu tiền à?"

"Không phải, cậu ấy vừa cầm chai phang nhau với mấy người lạ."

Lý Tuyển ngẩng đầu, chỉ thấy cách đó không xa, Trương Hiểu Vũ đang bị người ta đè xuống. Cậu ta vội vàng quay đầu nói với Lưu Diệu: "Gọi điện thoại cho Thầm Chi, tớ qua đó nói chuyện với bọn họ trước."

Lý Tuyển vừa dứt lời, có mấy gã đàn ông mặc đồ đen, tai đeo bộ đàm đã vây xung quanh.

"Hứa Linh, cậu ném điện thoại cho tớ làm gì?"

Giọng nói trầm thấp mang theo một chút nghi hoặc, Lục Thầm Chi lộ ra vẻ mặt lạnh nhạt hờ hững, trông có vẻ rất vô tội.

Hai nữ sinh kia nhìn nhau, cảm thấy hơi tin tưởng.

Hứa Linh khựng lại khoảng ba giây mới nhận ra rằng hình như mình bị đá rồi.

Cô khó khăn nuốt nước bọt, động tác cứng ngắc ngẩng đầu nhìn Lục Thầm Chi: "Hả?"

Một người nữ sinh ánh mắt có chút sắc bén nhìn thẳng vào Hứa Linh, giọng điệu đầy nghi vấn cất tiếng hỏi: "Tại sao cô ném điện thoại vào người cậu ấy, hai người…"

Hứa Linh cảm thấy hình như hai cô nàng này không được thông minh cho lắm, lại tin lời nói xằng bậy của Lục Thầm Chi, ánh mắt nhìn cô đầy vẻ thù địch.

Hứa Linh chưa kịp mở miệng biện giải gì cho mình, Lục Thầm Chi đã đưa điện thoại di động lại cho cô.

Vẻ mặt cậu lạnh lùng, nhưng giọng nói lại có chút dịu dàng: "Sau này đừng như vậy nữa."

Hứa Linh: "…"

Cô nhìn sang hai cô gái kia, rồi lại quay đầu nhìn Lục Thầm Chi.

Được lắm Lục Thầm Chi, nếu cậu đã làm như vậy, cũng đừng trách tôi ăn miếng trả miếng.

Hứa Linh tức đến bật cười, vươn tay giật lấy điện thoại trên tay Lục Thầm Chi, tay kia nhặt chiếc cặp sách nhỏ lên.

<

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp