Ánh Trăng Vì Tôi Mà Đến

Chương 32


9 tháng

trướctiếp

"Lục Thầm Chi! Rốt cuộc con muốn tuỳ hứng đến khi nào?!"

Khuôn mặt của người đàn ông rất nghiêm túc, tát một cái lên mặt Lục Thầm Chi: "Con muốn đẩy Chu Ương vào đường cùng thì mới hài long hả?"

Trên mặt Lục Thầm Chi xuất hiện mảng đỏ, anh khẽ nhếch môi mỏng, vẻ mặt vẫn là biểu cảm lạnh lùng.

Thấy con trai im lặng, bố Lục giận không thể kiềm chế được, nắm chặt cổ áo Lục Thầm Chi: "Lục Thầm Chi, con khiến bố rất thất vọng."

Dường như lúc này Lục Thầm Chi mới có phản ứng sau khi nghe câu thất vọng của bố Lục giương đôi mắt màu đen thâm trầm nhìn ông: "Thế thì bố thất vọng quá muộn rồi, giây phút bố nhận nuôi Chu Ương thì bố đã phải thất vọng về con rồi."

"Khốn nạn! Đồ khốn nạn!" Bố Lục kéo cổ áo Lục Thầm Chi ném anh xuống đất: "Bố Chu Ương hi sinh vì nhiệm vụ, về tình về lý thì bố cũng nên chịu trách nhiệm con trai của ông ấy! Thế mà con, cái đồ khốn nạn này lại đối xử với nó như thế nào? Con lại đánh nó đến mức phải vào bệnh viện?!"

"Vậy bố có biết nó làm gì với con không?" Lục Thầm Chi lạnh lùng nhìn ông: "Hay chính bố là người sai nó làm?"

Bố Lục lùi về phía sau nửa nước, giọng nói hơi run rẩy: "Ăn nói bậy bạ!"

Lục Thầm Chi nhếch môi cười mỉa: "Lần này mới gãy xương thôi, cũng chưa phải què hẳn. Lần sau con sẽ đánh cậu ta đến chết, để xem cậu ta còn dám mách lẻo nữa không."

"Mất dạy!" Tiếng quát mắng giận dữ ầm ĩ vang lên.

Lục Thầm Chi chợt mở mắt ra, đôi mắt màu đen từ trước đến nay luôn sắc bén giờ lại lộ ra mấy phần mờ mịt. Trong cổ họng anh  phát ra mấy tiếng than nhẹ,  trong đầu có chút mê man như bị sương mù giăng lối, cổ cũng bắt đầu đau nhức.

Anh quờ quạng tìm điểm tựa, ngồi ở trên giường một lát sau mới tỉnh táo lại, nhận ra chuyện trong mơ đã xảy ra từ lâu. Lục Thầm Chi bỏ chăn ra, xuống giường rửa mặt qua loa, thay quần áo rồi ra khỏi cửa.

Lúc này mới hơn mười giờ, hai người hẹn mười rưỡi gặp mặt nhưng từ trước đến nay Lục Thầm Chi luôn không để người khác phải chờ đợi nên đến sớm.

Vừa mới tới cửa hàng trà sữa, Lục Thầm Chi đã thấy Hứa Linh đang đứng đợi anh.

Cô cúi đầu xem điện thoại, tay không ngừng lướt màn hình, dường như không để ý đến xung quanh mình cũng không biết Lục Thầm Chi đã đến. Lục Thầm Chi mở miệng: "Hứa Linh."

Hứa Linh ngẩng đầu nhìn thấy anh, đôi mắt cười cong cong, vẫy tay ch

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp