Ánh Trăng Vì Tôi Mà Đến

Chương 31


9 tháng

trướctiếp

Thấy câu trả lời, Hứa Linh nhịn không được bĩu môi: Cậu ta vẫn tính chó như thế.  

Cô trả lời lại bằng biểu tượng cảm xúc, chúc ngủ ngon xong liền ném điện thoại qua một bên, rồi rầu rĩ vùi đầu vào trong chăn.

Hứa Linh ôm lấy ngực mình, liên tục thở dài. Haizz, nếu là thật thì tốt quá. Đồng hồ treo tường kêu tích tắc. 

"Brừm brừm —"

Điện thoại của Lục Thầm Chi rung lên. Anh nhìn qua, thấy Hứa Linh chỉ phản hồi bằng biểu tượng cảm xúc, theo sau là một câu "ngủ ngon" kết thúc trò chuyện.

Lục Thầm Chi giơ điện thoại di động lên và nhìn vào màn hình, ngón tay liên tục gõ rồi lại xóa đi tin nhắn trong khung chat, cuối cùng anh chỉ phản hồi lại một chữ "ừ".

Thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã đến thứ sáu.

Thứ sáu trước khi tan học, chủ nhiệm lớp quả nhiên thông báo về sự kiện Đại hội thể thao: "Mấy tuần nữa trường sẽ tổ chức Đại hội thể thao, cuối tuần này mở danh sách đăng ký, lớp phó thể dục tổng kết danh sách các bạn đăng ký các mục trước thứ năm tuần sau giúp cô nhé."

"Vâng, em hiểu rồi." Lớp phó thể dục vồn vã trả lời mong chủ nhiệm lớp nói nhanh để còn tan học. Tiếc là chủ nhiệm lớp lại không nghe được tiếng lòng của cậu, mà dặn dò thêm mười mấy phút về vấn đề an toàn các môn thi đấu rồi mới cho cả lớp ra về.

Dưới bục giảng, Hứa Linh hơi huênh hoang nói: "Cậu xem, hôm trước tớ nói với cậu đâu có lừa cậu đâu, đúng là có Đại hội thể thao."

Lục Thầm Chi vừa thu dọn đồ đạc vừa đáp lại: "Ừm."

Thấy anh chuẩn bị rời đi, Hứa Linh giật mình đột nhiên nghĩ tới mai là thứ bảy, thì trở nên khẩn trương: "Lục Thầm Chi."

Lục Thầm Chi nhìn qua. 

Hứa Linh hai tay cầm lấy trang bìa sách giáo khoa, không dám nhìn vào mắt anh: "Thứ bảy, cậu có rảnh không?"  

"Hôm trước cậu vừa hỏi tớ rồi mà." Lục Thầm Chi nhàn nhạt trả lời.  

"Ừ thì … tớ sợ cậu cho tớ leo cây!" Hứa Linh nói rất hùng hồn. 

"Chắc cũng không bận lắm." Lục Thầm Chi đứng dậy rời đi, tay cầm cuốn sách, vỗ nhẹ xuống đầu cô: "Đi thôi."

Hứa Linh nhìn bóng lưng gầy gò của Lục Thầm Chi, tay sờ lên đầu mình, không  nhịn được cười "hì hì".

"Bé Cừu, đi thôi!" Tống Thư đứng gần cửa lớp học kêu lên.

"Đây đây!" Hứa Linh cầm lấy cuốn sách chạy ra ngoài.  

Tống Thư khoác vai cô, mặt đối mặt nói: "Chờ đã, cậu phải nghe tớ mọi thứ, không được phản kháng!"

"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp