Hứa Linh tức đến mức ngừng khóc, cơ thể
nhỏ bé đuổi theo muốn đánh Lục Thầm Chi. Nhưng còn chưa kịp đánh trúng thì cả
người Lục Thầm Chi hơi lung lay đứng không vững làm Hứa Linh hoảng sợ vội vàng
đỡ lấy anh.
Cô lo lắng hỏi han: "Cậu không sao
chứ?"
Lục Thầm Chi ho vài tiếng, cả người gần
như dựa vào Hứa Linh: "Không sao đâu, tớ có chút không thoải mái."
Hứa Linh bị anh dựa vào người làm cho
suýt ngã, vội vàng ôm lấy cánh tay của Lục Thầm Chi: "Nè, không phải uống
say rồi đấy chứ, tớ giúp cậu gọi…"
"Bé Cừu!" Chưa kịp nói xong
thì một giọng nữ vang lên.
Hứa Linh nhìn lên thì thấy Chu Tĩnh
Vận.
Cô vội rút một tay ra vẫy vẫy:
"Chị Vận Vận, mau đỡ lấy Lục Thầm Chi giúp em với, cậu ấy say
rồi!"
"Lục Thầm Chi uống say rồi
á?" Chu Tĩnh Vận sửng sốt, nhìn Lục Thầm Chi mấy giây: "Vậy chị gọi
Trương Hiểu Vũ và bảo cậu ta xuống đưa cậu ấy về nhà."
Hứa Linh nói: "Vâng, chị nhanh một
chút hộ em."
Sắc mặt Lục Thầm Chi hơi mê man bởi men
rượu, đầu tựa vào vai Hứa Linh, dường như không mở mắt ra nổi.
"Ôi, người cậu nặng vậy mà còn như
thế này." Hứa Linh lầm bầm nói thì dừng lại: "Sao mình lại nói cái
này, cậu ấy đang say mà ta."
Cô khó khăn ôm lấy cánh tay và eo của
Lục Thầm Ch ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.