Groupchat Của Vườn Bách Thú

Chương 33


9 tháng

trướctiếp

Đường Phỉ có hơi khó hiểu khi được hỏi vấn đề này, nên buột miệng nói: "Không có ạ. Giám đốc Giang, tại sao anh lại hỏi như vậy?"

Giang Bình thở phào nhẹ nhõm, nhưng ánh mắt vẫn mang theo một sự tò mò: "Không có thì tốt rồi, tôi chỉ hỏi như vậy thôi."

Khi Đường Phỉ bất chợt bị hỏi như vậy, cô thật sự cảm thấy rất kỳ lạ, tại sao anh ấy lại hỏi như vậy? Cửa thang máy chuẩn bị đóng lại, Đường Phỉ lại ấn mở ra.

“Giám đốc Giang, chẳng lẽ tôi có khả năng sẽ bị động vật nào đó tấn công sao?” Đường Phỉ nhìn anh ấy bằng một ánh mắt vô cùng khó hiểu.

Trên mặt Giang Bình lại hiện lên một nụ cười ôn hòa và ấm áp: "Đương nhiên không phải, tôi chỉ tùy ý hỏi bừa như vậy thôi."

Anh ấy trở lại công ty, bước vào phòng làm việc, trợ lý đã đợi sẵn bên trong.

"Cậu nghĩ lời nói của Đường Phỉ đáng tin bao nhiêu?" Biểu cảm ôn hòa trên khuôn mặt của Giang Bình biến mất, thay vào đó là một khí thế mạnh mẽ.

Trợ lý cúi đầu: “Thưa sếp, dường như Đường Phỉ đang che giấu điều gì đó, ví dụ như cô ấy đã sử dụng tài khoản 001 cho đến bây giờ, trò chơi cũng vận hành rất bình thường. Hơn nữa, đây là lần đầu tiên có người có thể thuận lợi chơi đến cấp 4! Tôi nghĩ với tốc độ này, trong vòng một năm, chắc chắn cô ấy có thể thăng tới cấp 100!"

"Bình thường?" Giang Bình hừ lạnh một tiếng: "Tài khoản người chơi mà chúng ta đã kích hoạt trước đó có hoạt động bình thường không?" 

"... Không... thưa sếp, tôi hiểu rồi, tôi sẽ điều tra ngay bây giờ."

Sau khi xuống thang máy, Đường Phỉ rời công ty và bắt xe trở lại vườn bách thú.

Mặc dù hôm nay Giám đốc Giang có hơi kỳ lạ, nhưng dù sao cô cũng đã trở thành nhân viên chính thức của công ty, kể cả tiền lương và tiền thưởng sau khi thăng cấp cũng đã được xác nhận.

Ngồi trên xe buýt, cô nghĩ về một chuyện mà cả đêm cô vẫn chưa nghĩ ra, nhưng đột nhiên lại hiểu ra.

Cô thực sự chỉ là nhân viên thử nghiệm trò chơi cho một công ty trò chơi, nhưng đó chỉ là một phần công việc của cô. Và sau khi trò chơi được thăng lên cấp 100, có lẽ cô cũng sẽ rời khỏi vườn bách thú, nhưng điều này không làm ảnh hưởng đến tình cảm của cô với những con vật này.

Cô yêu quý chúng và hy vọng chúng có thể sống tốt hơn, không nên để việc này mâu thuẫn với công việc, thậm chí cô còn cảm thấy như vậy sẽ khiến cô dễ dàng thăng cấp hơn.

Vì vậy, vấn đề của Túng Bảo không liên quan gì đến công việc. Cô chắc chắn sẽ hối hận nếu bản thân không làm việc đó.

Nếu cô muốn giải quyết chuyện của Túng Bảo, con đường tốt nhất là tìm đến vườn bách thú ra mặt giải quyết. Dù sao cô cũng muốn ra mặt, thứ nhất, cô không có nhiều tiền như vậy, thứ hai, vấn đề thu xếp ổn thỏa cho Túng Bảo sau này cũng là một chuyện tương đối nan giải.

Chỉ là, thuyết phục vị giám đốc vắt cổ chày ra nước này cũng không dễ dàng gì. Bây giờ cô chỉ có thể đi từng bước một.

Đường Phỉ đến vườn bách thú, cô băng qua khu công viên và đi đến tòa nhà hành chính.

[Chúc mừng, bạn đã hoàn thành nhiệm vụ tâm nguyện của Em gái cú mèo mắt to, thu được 200 điểm kinh nghiệm, 200 đồng vàng.]

Ơ, đột nhiên hệ thống nhắc nhở hoàn thành nhiệm vụ, ồ, đúng rồi, hôm qua cô đã hoàn thành nhiệm vụ đi tham quan rạp xiếc, nhiệm vụ này xuất hiện khi Em gái mắt to đưa tờ rơi cho cô trước đây.

Đường Phỉ chuẩn bị thoát khỏi thanh nhiệm vụ.

[Bạn có nhiệm vụ mới.]

[Bạn có nhiệm vụ mới.]

[Bạn có nhiệm vụ mới.]

[Bạn có nhiệm vụ mới.]

Đột nhiên, có rất nhiều lời nhắc nhở nhiệm vụ mới xuất hiện trên giao diện.

Chuyện này... chuyện gì đã xảy ra vậy?

Cô kiểm tra thanh nhiệm vụ.

[Loại nhiệm vụ: Hoàn thành tâm nguyện của Voi Vân Tử: Giải cứu chú hổ con Túng Bảo. Bạn có nhận nhiệm vụ không? Có/ Không / Chưa]

[Loại nhiệm vụ: Hoàn thành tâm nguyện của Sư tử châu Phi kara: Giải cứu chú hổ con Túng Bảo. Bạn có nhận nhiệm vụ không? Có/ Không / Chưa]

[Loại nhiệm vụ: Hoàn thành tâm nguyện của Tinh tinh đen Cáp Mẫu: Giải cứu chú hổ con Túng Bảo. Bạn có nhận nhiệm vụ không? Có/ Không / Chưa]

[Loại nhiệm vụ: Hoàn thành tâm nguyện của bồ câu đưa thư Lôi Tử: Giải cứu chú hổ con Túng Bảo. Bạn có nhận nhiệm vụ không? Có/ Không / Chưa]

Cô còn chưa kịp phản ứng, lại có một hàng chữ xuất hiện trước mắt cô.

[Tâm nguyện chung của các loài động vật lần đầu tiên xuất hiện: Giải cứu chú hổ con Túng Bảo. Cho hỏi, bạn có nhận nhiệm vụ không? Nếu chọn có, mục tiêu ẩn sẽ được mở khóa sau khi hoàn thành nhiệm vụ. Có / Không]

Đường Phỉ nhìn hàng chữ tâm nguyện chung đầu tiên của các loài động vật, cô cảm thấy xúc động không sao tả được, bản thân những con vật trong vườn bách thú cũng sống không được tốt, nhưng lúc này tâm nguyện chung đầu tiên đã được thực hiện, đó là muốn giải cứu một con hổ con bị nhốt trong rạp xiếc.

Mặc dù cô không biết mục tiêu ẩn xuất hiện trong trò chơi là gì, nhưng cô đã chọn “Có” vì không có mục chọn “Chưa”.

Lúc này, việc giải cứu Túng Bảo đã trở thành tâm nguyện của chính cô.

[Chúc mừng bạn đã tiếp nhận nhiệm vụ tâm nguyện chung của động vật, hệ thống trò chơi sẽ tiếp tục kích hoạt chức năng hướng dẫn cho bạn.]

Chà, còn có cả chức năng hướng dẫn, cũng không tệ nhỉ!

[Cách giải quyết:]

1. Thương lượng với giám đốc và đề nghị giám đốc mua lại Túng Báo. (Đề cử)

2. Thương lượng với ông chủ rạp xiếc.

3. Tự kiếm tiền.

Sau khi đọc xong phương án đề cử, Đường Phỉ cảm thấy nó đúng với suy nghĩ của mình, vì vậy cô tiếp tục đi về phía tòa nhà hành chính, vừa lấy điện thoại di động ra để xem những bạn nhỏ trong nhóm đang nói gì.(CaibapxTYT)

Lúc này, một tin tức lớn lại nổ ra trong nhóm chat.

[Trình tự viên]: Này, mọi người đã thảo luận cả đêm rồi, nhưng không có kết quả gì cả, cuối cùng phải giúp Túng Bảo như thế nào đây...

[Ông lớn]: Quả thực quá khó rồi, đây không phải là việc chúng ta có thể làm được.

[Tiểu Phì Thu]: Đúng vậy, cho dù có nhờ chị gái giúp đỡ, chỉ sợ chị ấy cũng không giúp được.

[Công Thành Sư]: Chẳng lẽ chúng ta trơ mắt nhìn Túng Bảo sống cuộc sống thảm thương như vậy trong rạp xiếc sao?

[Giúp tôi lên ngôi vua]: Chúng ta đều muốn cứu Túng Bảo, nhưng thực sự không có cách nào.

[Cầu Cầu]: Hôm nay tôi nghe những nhân viên chăm sóc bàn tán rằng, bây giờ, việc kinh doanh của rạp xiếc càng lúc càng tốt, họ nói rằng muốn huấn luyện tiết mục mới cho tất cả các con hổ, ngay cả Túng Bảo cũng không ngoại lệ.

[Tiểu Phì Thu]: Thật sự muốn khiến người ta trọc đầu mà... Tôi cảm thấy Túng Bảo không gan dạ cũng không thông minh, bây giờ mà họ làm như vậy, chắc chắn ngày nào cũng sẽ bị đánh.

[Em gái mắt to]: Trời ơi, đáng thương quá đi mất, tiết mục mới là gì vậy!?

[Cầu Cầu]: Tôi cũng không biết chi tiết cụ thể thế nào, nhưng trước đó họ đã nói rằng, họ cũng sẽ huấn luyện Túng Bảo nhảy qua vòng lửa. Túng Bảo sợ lửa, vì vậy cậu ấy không bao giờ học trò này. Lần này... e rằng không trốn nổi. Vừa rồi Túng Bảo bị xích sắt quấn quanh cổ lôi ra ngoài, tạm thời không thể vào sân huấn luyện, cũng không biết đang làm gì, nhưng với tố chất của Túng Bảo... muốn học bất kỳ điều gì, chỉ sợ phải chịu đánh đập trước thôi...

[Em gái mắt to]: Trời ơi!

[Giúp tôi lên ngôi vua]: A a a a... Tội nghiệp quá! Chúng ta mau tìm cách đi!

[Trình tự viên]: Này, tôi thật sự chịu không nổi rồi, nếu ba mẹ nó còn ở đó, nhìn thấy con mình bị hành hạ như vậy, không biết sẽ đau lòng đến mức nào.

[Thằng nhóc xinh nhất thôn]: Hu hu hu hu... Tôi khóc mất rồi...

[Cúc cu cúc cu]: @Tất cả thành viên, tôi quyết định rồi. Tôi muốn tham gia vào cuộc thi của chim bồ câu đưa thư.

[Thằng nhóc xinh nhất thôn]: A! @Cúc cu cúc cu, cậu thực sự muốn tham gia sao? Thật sao?

[Tiểu Phì Thu]: Chà! Vậy thì tốt quá rồi! @Cúc cu cúc cu nếu cậu tham gia cuộc thi, nói không chừng thật sự có thể giành được giải thưởng đó.

[Ông lớn]: Tôi cảm thấy, mặc dù chuyện của Túng Bảo rất quan trọng, nhưng @Cúc cu cúc cu, trước đây cậu từng bị thương, có ám ảnh tâm lý là là chuyện rất bình thường, cậu cũng đừng quá ép buộc mình, tôi nghe nói cuộc đua chim bồ câu đưa thư phải bay một chặng đường dài, gần đây cậu không luyện tập, tôi sợ sẽ khó khăn lắm đấy!

[Tiểu Phì Thu]: À... cậu nói cũng đúng.

[Giúp tôi lên ngôi vua]: Cố lên, cố lên, tôi nghĩ cậu có thể luyện tập thử xem sao! Nếu không được thì hãy nói, đừng dễ dàng từ bỏ. Suy cho cùng, nếu cậu có thể tham gia cuộc thi và giành được giải thưởng, hầu hết các vấn đề của Túng Bảo sẽ được giải quyết!

[Cúc cu cúc cu]: Được rồi! Tôi chắc chắn sẽ cố gắng, ra sức giải quyết vấn đề này cho mọi người. Thật ra, hai lần tôi gặp nguy hiểm đều là do các cậu và chị gái cứu tôi, tôi không thể khoanh tay đứng nhìn chuyện của Túng Bảo được. Cố gắng giải quyết lo lắng của chị gái! Nếu tôi giành được vị trí thứ nhất trong cuộc thi, chắc là tiền thưởng có thể giúp ích cho việc này.

[Ông lớn]: @Cúc cu cúc cu, cho cậu một cái like này, cừ lắm!

[Thằng nhóc xinh nhất thôn]: Cúc cu cúc cu của tôi là Cúc cu cúc cu tốt nhất thế giới!

[Giúp tôi lên ngôi vua]: Tôi khóc mất rồi.

[Tia chớp]: Anh ơi! Em đã thấy những gì anh nói sau buổi huấn luyện hôm nay, thực sự rất tuyệt vời! Bây giờ vẫn còn một tháng mới đến cuộc thi, nếu bây giờ anh bắt đầu luyện bay mỗi ngày, chắc chắn không thành vấn đề! Anh ơi, cố lên!

[Cúc cu cúc cu]: Cảm ơn em gái ngoan.

[Công Thành Sư]: Tôi cũng muốn khóc đây huhu.

Trước khi Đường Phỉ bước vào tòa nhà hành chính, cô đã rất xúc động khi nhìn thấy những điều này.

Thật ra, khi em gái Tia Chớp của Lôi Tử đề cập đến cuộc thi chim bồ câu đưa thư trước đây, ngay cả cô cũng cảm động.

Đúng vậy... Nếu giành được vị trí thứ nhất, tiền thưởng lên tới một trăm nghìn tệ. Nếu cô tiết lộ danh tính của mình trong nhóm và trực tiếp thuyết phục Lôi Tử, có lẽ Lôi Tử sẽ đồng ý ngay lập tức.

Nhưng cô lại không thể làm như thế...

Nếu lấy việc cứu nó để làm cái cớ để buộc nó làm điều mà nó không muốn, thì cô có khác gì so với ông Lý – người chủ trước đây của nó?

Nhưng điều khiến cô không ngờ chính là sau khi bị thương, rõ ràng Lôi Tử rất sợ bay lại, nhưng nó vẫn quyết định tham gia cuộc thi.

Điều này khiến người ta vô cùng ngạc nhiên.

Ngay cả Lôi Tử cũng liều mình như vậy vì chuyện của Túng Bảo, cô còn có lý do gì để không cố gắng vì chúng chứ?

Cô hít một hơi thật sâu rồi gõ cửa phòng làm việc của giám đốc.

Lúc này, La Vũ Hâm đang nói chuyện với La Đại Cương, anh ấy đang choáng ngợp bởi cuộc gọi mà anh ấy vừa nhận được.

La Đại Cương tùy mặt gửi lời: "Giám đốc, thật ra, đề xuất trước đây của tôi cũng không tệ. Vườn bách thú của chúng ta hoàn toàn có thể hợp tác với Rạp xiếc Hoàng Gia, cung cấp cho họ một phần địa điểm làm nơi tổ chức hoạt động. Như vậy thì thiếu sót về lượng khách du lịch của chúng ta không phải sẽ được giải quyết sao?"

Cuộc gọi mà La Vũ Hâm vừa nhận được là từ một người quen ở Cục Lâm nghiệp, nói rằng vấn đề ngân sách lần này có thể hơi khó nhằn, bởi vì lượng khách du lịch ở Vườn bách thú Hâm Hâm không đạt tiêu chuẩn, điều này có thể trở thành lý do khiến việc xin tài trợ có vướng mắc. 

Anh ấy lo lắng đi qua đi lại trong phòng làm việc, khi nghe La Đại Cương nói như vậy thì lập tức nổi giận.

"Anh đừng nhắc đến rạp xiếc Hoang Gia gì đó với tôi nữa. Chủ nhiệm Đinh vừa nói, có hai đơn vị ở thành phố Lâm Thủy chúng ta đã nộp đơn xin tài trợ, đơn vị còn lại là Rạp xiếc Hoàng Gia! Hơn nữa, bây giờ Rạp xiếc Hoàng gia sẽ được thành lập một dự án du lịch đặc biệt ở thành phố Lâm Thủy, rất có khả năng được nhận hỗ trợ. So với Vườn bách thú Hâm Hâm của chúng ta, lượng khách tham quan ít, không có chương trình gì đặc sắc, lại là mô hình hợp đồng tư nhân, e rằng rất khó để được phê duyệt kinh phí. Anh nghĩ tìm đến Rạp xiếc Hoàng Gia đó trong trường hợp này có phải là chuyện tốt không?"

La Đại Cương bị mắng đến mức không ngẩng đầu lên được, nhỏ giọng ậm ừ: "Nhưng hiện tại... Anh cũng không có lựa chọn nào khác..."

"Anh! Anh đi tìm cô gái huấn luyện voi lần trước đến đây ngay cho tôi!"

"Anh... Anh tìm cô ấy làm gì?" La Đại Cương sửng sốt.

Tình thế gần đây có gì đó không đúng, tại sao người mới chưa từng ai biết đến này lại càng ngày càng trở nên quan trọng trong lòng giám đốc như thế, mỗi khi có chuyện không ổn đều tìm đến Đường Phỉ, đây không phải là dấu hiệu tốt.

Anh ta vội vàng nói thêm: “Giám đốc, tôi nghĩ anh vẫn có thể xem xét đề nghị của tôi. Đương nhiên, nếu bây giờ hợp tác với Rạp xiếc Hoàng Gia, có thể tiền thuê địa điểm của bên kia sẽ giảm xuống, nhưng ít nhất có thể giúp chúng ta giải quyết vấn đề về lượng khách du lịch…”

Khi nói đến đây, bất ngờ vang lên tiếng gõ cửa.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp