Buổi sáng, giữa mùa hè đã
nóng không thể chịu được.
Xe của Thẩm Ngư đã đợi ở cổng
khu dân cư, ghế phụ trống nhưng Lục Minh Đồng lại ngồi ở ghế sau. Chiếc áo polo
của cô cũng không thể ôm được đôi tay dài của cậu nên nhìn vô cùng gò bó.
Thẩm Ngư đến đón mẹ Trần Kế
Châu đi bệnh viện, Lục Minh Đồng nhất quyết muốn đi theo, thậm chí còn bác bỏ cả
lý do cô định lấy ra để từ chối: "Không phải chị rất giỏi đối nhân xử thế
sao, tôi muốn đi để học hỏi."
Cô nhìn cậu qua kính chiếu hậu
một cái, lửa giận có xu thế bùng lên, tên khốn kiếp này chắc chắn là tới chọc tức
cô.
Không lâu sau, một người đi
ra từ cổng của khu dân cư.
Nhìn thấy người đó Thẩm Ngư lập
tức ngồi thẳng, Lục Minh Đồng cũng đoán được người đó là ai.
Đó là một người phụ nữ, mang
một chiếc túi da màu đen không biết kiểu dáng gì, áo tay ngắn màu đen và quần
dài màu đen chất liệu bình thường. Hơi béo, không cao, chắc chưa đến 1,6 mét.
Mái tóc dài của bà ấy đã từng uốn và nhuộm, nên giờ phần cuối của nó rất sơ xác
và vàng úa.
Lục Minh Đồng sửng sốt một
chút, khác hoàn toàn khác với tưởng tượng, trên mặt bà ấy cậu chỉ nhìn thấy dấu
vết của bao năm vất vả để lại, không có chút khôn ngoan tính toán nào.
Vừa nhìn thấy xe của Thẩm
Ngư, bà ấy lập tức đi tới, m� ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).