Ngày hôm sau, khi nhìn thấy cảnh tượng ngổn ngang trong phòng khách, Kiều Giản còn cho rằng Kiều Gia và Quách Lâm đánh nhau. Nhưng vì thái độ của Kiều Gia tối hôm trước rất tệ nên cho dù lo lắng thằng bé cũng không dám mở miệng hỏi. Cũng may cả hai đều không bị thương, chỉ là nhìn thì Quách Lâm có vẻ sa sút tinh thần, sáng nay trước khi đi học Kiều Giản còn chưa thấy anh ngủ dậy.
Quá hiểu anh trai mình là người thế nào, Kiều Giản do dự hồi lâu nhưng buổi tối khi tan học vẫn cố ý mua thêm thức ăn, sợ Quách Lâm tức giận với Kiều Gia thì cả hai sẽ chẳng nấu nướng gì.
Nhưng trên thực tế, Quách Lâm ngủ gần như nguyên cả ngày. May thể lực của anh khá tốt nên không sốt.
Kiều gia phát hiện ra hiếm hoi làm hắn mới có một ngày không cãi nhau với Quách Lâm. Hắn đưa anh vào phòng ngủ của mình, dọn dẹp qua phòng khách, theo mô tả của Quách Lâm thì kết quả trước và sau khi dọn dẹp chẳng khác nhau là mấy, nhưng dù sao cũng có chỗ để đặt chân.
Mãi đến khi Kiều Giản đi học về căn phòng mới thực sự trở nên sạch sẽ.
Sau khi tỉnh Quách Lâm đi tắm, lúc thay quần áo thì hai anh em họ đã dọn bàn ăn tối ra rồi. Anh nhìn Kiều Gia, hắn đang cắn điếu thuốc trên miệng, đôi mắt nheo lại nhìn anh mơ hồ.
"Anh Lâm, ăn cơm thôi." Kiều Giản ngoan ngoãn lên tiếng ra hiệu cho Quách Lâm ngồi xuống. Quách Lâm ậm ừ rồi bước tới, để mặc Kiều Giản cố ý sắp xếp Kiều Gia ngồi bên cạnh mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT