Mấy ngày vừa rồi Quách Lâm đã vắt óc suy nghĩ cách để bắt hết bọn Bào Phong.
  Hiện tại đội của Thẩm Quân đã tiến hành kiểm soát chặt chẽ Lý gù và Bào Phong, căn cứ vào tình hình trước mắt, việc bắt Lý gù hoàn toàn nằm trong tầm tay, chỉ là Thẩm Quân có dã tâm muốn tóm gọn cả Bào Phong, chính vì thế mới tạm thời lựa chọn án binh bất động.
  Nhưng cụ thể bất động đến lúc nào thì khi bắt đầu chiến dịch bắt Bào Phong, Thẩm Quân lại đẩy sang Quách Lâm :"Lúc đầu cậu bảo đảm với tôi là mọi chuyện sẽ ổn thỏa, giờ xảy ra vấn đề rồi, cậu phải tìm cách giải quyết. Cần phối hợp hay sắp xếp thế nào báo cáo với tôi càng sớm càng tốt, cho cậu thêm mấy ngày nghỉ nữa, cố gắng tìm giải pháp đi!"
  Lúc đó Quách Lâm không đồng ý cũng chẳng từ chối, chỉ ậm ừ cho có. Anh không biết phía bên Kiều Gia đã xảy ra chuyện, giờ thì tất cả các số đều tập trung về một chỗ, dù anh có muốn từ chối cũng không được nữa.
  Kiều Gia nghe Quách Lâm nói xong thì nhướng mày nhìn anh hồi lâu, sau đó lắc đầu :"Nhiều lúc tôi thật sự không khỏi suy nghĩ, con người anh anh nên gọi là lạc quan một cách mù quáng hay tự cuồng một cách thái quá nữa a... Anh định bắt như nào? Xông vào đó mỗi tay xách một thằng à? Thế anh còn thiếu một tay nữa đấy."
  Lẽ nào đám người đó lại ngoan ngoãn quỳ gối đợi cảnh sát Quách đến bắt? Trên hắn còn cả một đống người, mất bao nhiêu thời gian đều không triệt được ai, vậy mà trong mắt Quách Lâm lại trở thành những con rối xộc xệch bước tập tễnh vào tù thế sao?
  "Có lẽ cả hai." Quách Lâm cười hiền lành, sau đó gõ gõ tay lên mặt bàn :"Nào, nói cho tôi biết cậu có bao nhiêu tin tức của phía Bào Phong."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play