Hiển nhiên Kiều Gia không phải động vật máu lạnh. Câu nói "đến chết cũng không rời bỏ" của Quách Lâm khiến hắn bị chấn động mạnh, gần như vượt qua tất cả những thứ mà hắn từng đối mặt. Nhưng rồi Kiều Gia tỉnh táo lại rất nhanh, bởi "cái chết" mà Quách Lâm nói tới có lẽ để chỉ kết quả xét nghiệm ba tháng sau.
Tức là cái tên này chỉ đang sống mỗi ngày theo hướng có kết quả xấu nhất. Nếu như không nghĩ thấu được điều này, có khả năng Kiều Gia vẫn đắm chìm trong sự cảm động suốt mấy trăm năm trời mới có được một lần này mất.
Mẹ nó! Tốn cả nửa ngày trời, hóa ra tên Quách Lâm này định khuyên hắn quay về với chính đạo xong cứ thế vẫy tay chào tạm biệt mà không chút lưu luyến gì sao?
Quen nhau lâu vậy, Kiều Gia quả thật không biết trong xương cốt Quách Lâm lại ẩn giấu một tình cảm sâu đậm, cao cả giúp đỡ thế giới như thế. Hắn nheo mắt, theo bản năng nhìn về phía tên cảnh sát đang ung dung ngồi hút thuốc trong phòng khách, cười khinh khỉnh.
Mơi hắn xong rồi phất tay đi thẳng? Quách Lâm cũng quá khôn rồi đấy. Nếu thật sự để cho đồng chí Quách được như ý, về sau Kiều Gia hắn còn lăn lộn thế nào ở đất này?
✢✢✢
Hai ngày nay Quách Lâm đều ngủ trên sofa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT