Quách Lâm mơ hồ cảm thấy hơi bất an, nhưng lúc này anh không có cách nào quay đầu, dù vậy anh đã thấy Chó Mực nhếch mép cười đầy đắc ý :"Nếu tao là mày, tao sẽ ngoan ngoãn đứng yên không nhúc nhích."
Người vừa bắn là Hắc Nhị. Đúng là lúc nãy gã bị Quách Lâm cầm súng khống chế, song khi nhận ra Chó Mực biến mất Quách Lâm đã nhanh chóng còng tay gã vào tay lái của xe rồi nhảy xuống tham gia cuộc đấu súng. Chỉ có điều lúc đó bên phía Trần Toàn bắn trả quá rát, tình hình cuộc đấu súng hỗn loạn cho nên không ai phát hiện Hắc Nhị đã bẻ tay lái rồi chạy thoát.
Gã thấy Quách Lâm chạy vào rừng truy bắt Chó Mực nên bám theo sau. Còn khẩu súng là do gã nhặt dưới đất lên lúc hai người mải đánh giáp lá cà.
Lúc này, trên tay Hắc Nhị vẫn còn lủng lẳng chiếc còng tay cùng với tay lái.
Khi nghe thấy Hắc Nhị quát to câu "Đừng nhúc nhích!" Mặt Quách Lâm không khỏi đanh lại.
Chó Mực dễ dàng thoát khỏi sự khống chế của Quách Lâm, rồi lập tức đứng ra xa, giữ một khoảng cách an toàn với anh. Dxến khi Hắc Nhị xuất hiện trong tầm nhìn của Quách Lâm, Chó Mực mới kiêu căng cười to :"Đồng chí cảnh sát à... Lần này là mày tự chuốc đấy!"
Tên cảnh sát này, từ lần đầu tiên gặp phải đã không nhìn đối địch với bọn chúng. Mấy lần bọn chúng gặp chuyện đều có bóng dáng tên cảnh sát này dính vào. Có thể nói, Chó Mực đã hận Quách Lâm tới mức muốn xẻ thịt lột da. Gã cầm lấy khẩu súng trong tay Hắc Nhị, nói :"Vụ giao dịch hôm nay là do cảnh sát bọn mày dàn dựng đúng không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.