Chỗ Chó Mực đang núp cách Kiều Gia và Lâm Đại Khôn không xa.

   Cũng bởi địa hình trống trải khó bị vây bắt nên bọn chúng mới cố tình chọn cánh rừng này làm nơi giao dịch. Nếu thật sự có chuyện xảy ra, cơ hội chạy trốn cũng nhiều hơn. Gã đã định cho Kiều Gia đi lấy hàng, chờ khi mang về an toàn sẽ xử lý người luôn. Nơi đây rừng núi hoang vắng, Kiều Gia cũng chẳng phải người dân lương thiện, cảnh sát không nắm được thóp của gã thì chẳng thể làm gì được.

   Gã đã lên kế hoạch rất chu toàn... Nhưng không ngờ khi bị buộc đến bước đường cùng, Kiều Gia lại chơi chiêu này. Hiện tại hắn không ngừng gân cổ lên gào, ngồi trong xe mà gã vẫn nghe được rõ rành rành. Vốn dĩ cả đám tới đây không phải để chơi đùa, giờ tên của mình bị gọi như gọi hồn thế này, Chó Mực bất giác cảm thấy hơi hoảng hốt.

   Gã mở cửa xe, hận không thể cho Kiều Gia ăn ngay một phát đạn.

   Chó Mực dẫn theo Hắc Nhị và hai người khác chạy tới chỗ Kiều Gia. Vừa tới nơi, gã đã cho Kiều Gia ngay một đá khiến hắn ngã đập mặt xuống đất, đồng thời chĩa thẳng họng súng vào thái dương của hắn :"Kiều Gia, mày chán sống rồi đúng không?"

   Kiều Gia quay mặt đi :"Không lấy được hàng, chẳng phải anh cũng sẽ không tha cho em sao?" Bất kể hôm nay hắn có làm thế nào thì đều khó mà quay về một cách yên bình được.

   Nếu sắp chết tới nơi rồi, vậy còn có gì đáng sợ nữa? Kiều Gia hoàn toàn thờ ơ trước việc bản thân bị chĩa súng vào đầu, cứ thế đứng lên, nhìn Chó Mực :"Anh Chó Mực, nói thế nào thì anh Lâm cũng tới đây với tấm lòng chân thành. Vậy mà giờ anh chẳng chịu lộ mặt, là em thì em cũng không giao hàng cho anh đâu."

   Chó Mực tức đến nỗi hai mắt đỏ ngầu. Gã nháy mắt ra dấu cho Hắc Nhị, Hắc Nhị đứng sau lập tức tóm chặt lấy bả vai Kiều Gia, khiến hắn đau tới nỗi toát mồ hôi lạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play