Sống gần ba mươi năm, Kiều Gia chẳng thể nào nhớ nổi có bao nhiêu lần hắn bị ép đến mức chỉ có thể quỳ xuống rập đầu cầu xin ông trời rủ lòng thương xót, nhưng rồi cuối cùng vẫn phải đối mặt với sự thất vọng. Trải qua nhiều lần như vậy, song chưa có lần nào hắn thực sự đánh mất lý trí của bản thân.

   Tuy nhiên chỉ một cú điện thoại vừa rồi đã khiến Kiều Gia không thể nào đứng vững nổi. Nhìn đám P quỷ sốt ruột đến bốc hỏa vì gọi xe mãi không được, lần đầu hắn cảm nhận được bản thân hoàn toàn mất lý trí.

   Ngay lúc gần như suýt chạy ra để cướp xe thì Kiều Gia chặn được một chiếc taxi lại, hắn ném thẳng xấp tiền bảo tài xế lái thật nhanh tới trường của Kiều Giản. Tài xế có hơi do dự, nhưng cuối cùng cũng nhận chở chuyến này.

   Suốt cả quãng đường, Kiều Gia không nghe thấy bất kỳ lời nào của những người khác. Hắn thấy đám P quỷ nói liến thoắng không ngừng, nhưng lại chẳng có từ nào lọt vào tai hắn cả. Cảnh tượng hai bên đường cứ thấp thoáng lúc gần lúc xa, giống như hắn đang nằm mơ vậy, hoàn toàn không có chút cảm giác chân thật nào.

   Đến khi xuống xe, hắn cảm thấy bầu trời nhuộm một màu vàng bệnh hoạn khiến người ta buồn nôn.

   Hiện đang là giờ tan học, cổng trường người ra người vào không ngừng. Kiều Gia đứng dựa vào một gốc cây, toàn thân run rẩy.

   Đúng lúc này, không biết vì sao hắn lại chẳng thể nghĩ tới việc đi vào trong trường tìm Kiều Giản.

   May mà P quỷ phản ứng nhanh, gọi ngay một tên đàn em trông mặt non nhất đi vào trường tìm người, cậu ta còn dặn thấy người là phải gọi điện thoại báo ngay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play