Dã Đường

Chương 18: Cô Diệp quả là một thánh tình*


10 tháng

trướctiếp

*thánh tình: chỉ người có kinh nghiệm tình trường phong phú.

Sách và các thiết kế ở buổi triển lãm từ nhà xuất bản, bộ phận biên tập hoặc một cá nhân nào đó lần lượt gửi qua.

Phòng làm việc đã mượn nhà kho của một hiệu sách để chứa đồ triển lãm, đồng thời cũng bố trí địa điểm triển lãm, còn phải để tất cả vật phẩm trưng bày nhận được quét mã nhập vào kho.

Ngũ Thanh Thư lo một số công việc về truyền thông và quản lý cửa hàng trực tuyến, đôi lúc còn ở văn phòng, còn Diệp Thanh Đường cơ bản toàn bộ thời gian đều tiêu hao ở địa điểm triển lãm.

Đến tối thứ năm, về cơ bản thì việc trang trí bố trí cũng xong rồi, tiếp theo là đến công việc sắp xếp giá và đồ vật triển lãm lên, công việc này vừa rườm rà và vừa vụn vặt.

Diệp Thanh Đường là người cuối cùng rời khỏi, cô kiểm tra lại một lượt, sau khi tắt đèn thì chào hỏi nhân viên quản lý một câu rồi mới bước ra khỏi phòng triển lãm.

Cô đã báo trước cho Ứng Như Ký là đêm nay qua đêm ở chỗ của cô.

Xách túi ra đã thấy Ứng Như Ký đậu xe trước cửa đợi cô rồi.

Kéo cửa xe ra, một luồng không khí mát lạnh ùa vào mặt, vừa ngồi vào nhiệt độ nóng rực trên cơ thể đã tiêu hết quá nửa.

“Đợi lâu chưa?”Diệp Thanh Đường bỏ túi xách xuống.

“Chưa, vừa mới tới.”

Trước khi khởi động xe, Ứng Như Ký chỉ chỉ vào vật gì đó trong ngăn chứa đồ ở giữa.

Là một hộp dưa hấu được cắt sẵn, ruột đỏ tươi, hình như không có hạt và mới vừa ướp qua đá, hơi lành lạnh.

Diệp Thanh Đường cười hỏi: “Cho tôi hả?”

Ứng Như Ký gật đầu.

Diệp Thanh Đường mở hộp nhựa trong suốt ra, dùng nĩa lấy một miếng dưa lên, nhưng chưa vội ăn ngay mà đưa nó đến trước mặt anh.

Ứng Như Ký khựng lại nhưng rồi cũng mở to miệng đón lấy.

“Ngọt không?”

“Ừm.”

“Để tôi thử xem.”

Thử mà cô nói là bỏ hộp trái cây xuống cho rảnh tay rồi đột ngột chồm người lên kề sát anh, cái lưỡi nhọn lướt nhanh qua môi anh rồi lại ngước lên nhìn anh lăng lăng. Một lúc sau lại mỉm cười thu người lại.

Còn Ứng Như Ký đã vươn tay ra ôm choàng lấy eo cô, không cho rút lui.

Anh cười nhẹ một tiếng: “Thử nữa không?”

Đợi đến khi Diệp Thanh Đường không thể thở nổi, cả người như muốn dung hòa vào cái thời tiết nóng bức này, phải giơ tay đẩy đẩy Ứng Như Ký ra, anh mới chịu buông tay.

Ngồi ngay ngắn, chân đã tháo giày, Diệp Thanh Đường ôm lấy hộp dưa hấu ăn một cách mãn nguyện.

Ứng Như Ký nói đến chuyện của số liệu mô hình 3D: “Hôm nay có cho người thử in ra một cái, nếu căn theo tỷ lệ thu nhỏ của bản gốc thì không ổn, có nhiều chi tiết quá nhỏ, khó mà khôi phục được. Anh đã cho người dựa theo yêu cầu của các mô hình xung quanh làm lại, đơn giản hóa mô hình, số liệu sau này sẽ gửi cho cô sau.”

“Có phiền các anh quá không?”

Ứng Như Ký cười: “Chuyện này thực tập sinh cũng làm được.”

“Các anh đâu có máy in 3D đâu đúng không?”

“Có.”

“Có thể phiền các anh in giúp tôi in bản mô hình này không?... tôi sẽ dựa theo giá thị trường trả tiền công và tiền vật liệu.”

Ứng Như Ký cũng không khách sáo với cô, anh hiểu con người cô công tư

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp