Kể từ sau lần tỏ tình "say khướt" thất bại, Lục Trạc nhanh
chóng chuyển từ thái độ điềm nhiên nhưng không sang trắng trợn táo bạo.
Khi đến chỗ làm, anh sẽ đi ngang qua bàn làm việc của cô và đặt ngẫu
nhiên một hộp trái cây lên đó, khi cô ăn trưa xong quay lại thì sẽ nhìn thấy một
tấm vé triển lãm phụ xuất hiện trên bàn, khi không có việc gì làm anh cũng sẽ đến
phòng làm việc, cho đến khi nào cô giao việc cho anh làm. Tài khoản chính của
trò chơi đã đạt 20 sao vương giả, anh liền mở thêm một tài khoản nhỏ song hành
với cô, một đường từ bạch kim đến ngôi sao. Vào một ngày đẹp trời xuất hiện làn
da mới, cô đã tặng cho anh như một lời cảm ơn, sau đó anh đã khóa chế độ anh
hùng trong một tuần chỉ vì muốn mặc bộ da mà cô đã tặng.
Sau kỳ khai giảng vào mùa thu, Lục Trạc bắt đầu viết luận án, anh biến
văn phòng của mình thành thư viện của trường, thỉnh thoảng còn đến đây để làm
báo cáo khai giảng.
Có đôi lúc Ngũ Thanh Thư mải làm việc gì đó mà quên béng mất thời gian,
đến khi tỉnh táo lại, trong phòng làm việc chỉ còn lại có cô cùng Lục Trạc. Lúc
Lục Trạc chú ý tới động tác của cô, anh liền quay đầu lại hỏi: "Sắp đi
chưa?" Còn tiện tay đóng cuốn vở trước mặt mình lại.
Chiếc xe mà Lục Trác lái là một chiếc BMW cũ do gia đình anh mua lại,
anh là người không có hứng thú với các sản phẩm cơ khí, cho nên nếu cho anh bất
cứ thứ đồ lặt vặt nào, anh vẫn có thể sử dụng được như thường. Nhưng tất cả đồ
đạc của anh, dù cũ hay mới, đều được giữ gìn rất sạch sẽ, dù là giày thể thao,
ba lô hay là ô tô.
Cho nên, Ngũ Thanh Thư luôn cảm thấy thoải mái khi ngồi trong xe của
anh, bên trong xe sạch sẽ và mới mẻ, cũng không có bất kỳ mùi lạ nào.
Có khi anh sẽ dậy sớm "thuận đường" đón cô đi làm.
Buổi sáng mùa thu hơi se lạnh, anh khoác ngoài áo thun một chiếc áo
khoác thể thao, đợi ngoài cửa xe, lúc cô đi tới anh nhanh chóng đưa ly sữa đậu
nành nóng hổi cho cô.
Không phải Ngũ Thanh Thư không tỏ ý từ chối, nhưng dường như nếu cô
không tỏ thái độ dứt khoát chia tay với anh, anh sẽ cứ dây dưa với cô mãi mà
không chịu từ bỏ.
Vào cuối mùa thu, Phương Thiệu nhập viện. Ngày hôm đó Ngũ Thanh Thư nhận
được một tin nhắn WeChat từ anh ta, nói rằng sẽ phải làm phẫu thuật.
Cho đến khi tan sở, Ngũ Thanh Thư cũng không trả lời tin nhắn của anh
ta.
Phương Thiệu đã gửi một tin nhắn khác: [Thanh Thư, anh muốn gặp em.]
Sáng hôm sau, Ngũ Thanh Thư đến bệnh viện sau khi hoàn thành công việc.
Ca phẫu thuật của Phương Thiệu được lên kế hoạch vào ngày mốt, anh ta nằm
một mình trên giường mà không có ai bên cạnh chăm sóc.
Ngũ Thanh Thư lạnh lùng nói: "Mấy con oanh ca yến hót?"
"...Anh không có nói cho người khác biết."
"Sợ bọn họ nhìn thấy bộ dáng anh lúc này sao?" Giọng nói của
Ngũ Thanh Thư ngày càng lạnh: "Những lúc này mới nhớ tới em sao?"
Phương Thiệu nhìn cô hồi lâu, anh ta thở dài nói: "Anh đã nói rồi,
anh chỉ muốn gặp em."
"Không phải bệnh sắp chết, đừng làm mấy kiểu giật gân như thế."
Cô lật giở hồ sơ bệnh án bên giường bệnh của anh, ánh mắt gần như vô cảm.
Vào ngày phẫu thuật, Ngũ Thanh Thư lại vào bệnh viện.
Phương Thiệu đã tự mình liên hệ với bệnh viện tìm một cô y tá riêng để
chăm sóc mình, đỡ mất công Ngũ Thanh Thư phải đi tới lui giữa chỗ làm việc và bệnh
viện.
Trong thời gian hồi phục hậu phẫu, cả người anh ta gầy yếu n� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.