Cướp Nam Phụ Xong Chuồn Kích Thích Thật

Chương 48: Làm chú khó lắm (5)


10 tháng

trướctiếp

“Lâm Túc, có phải cậu ăn gian không?” Mấy cô cậu học sinh đứng sau xếp hàng nhìn chằm chằm tay Lâm Túc.

Đùa chứ, đôi tay này của hot boy có thể đi làm người mẫu tay được luôn, mặt đẹp, dáng người thì cao ráo, thành tích học tập thì xuất sắc, chỗ nào cũng tốt hết, bảo sao hội chị em lại thích đến vậy.

“Mấy cậu từng nghe câu này chưa?” Lâm Túc gảy ngón tay của mình rồi nói: “Trò lừa đảo không bị phát hiện thì chưa thể tính là lừa đảo được. Cậu muốn nói tôi ăn gian thì cũng phải có bằng chứng cái đã.”

“Nào nào nào, tất cả mọi người cùng đến đây canh chừng đi, tớ không tin hôm nay lại không phát hiện ra được.” Người bạn kia gào lên, các bạn học bên cạnh đều tíu tít xúm lại.

Trước mắt bao người, động tác Lâm Túc sạch sẽ gọn gàng, mà người vừa la hét ban nãy đã thua cuộc.

“Cái trò oẳn tù tì này còn có thể ăn gian được chắc?”

“Uống đi uống đi!”

“Có ai phát hiện ra không?”

“Không...”

Nguyên cả đám nhìn chằm chằm nhưng vẫn không hề phát hiện chút dấu vết ăn gian nào, khiến người ta thấy thất bại vô cùng.

Lâm Túc nhìn cậu bạn kia uống, vẻ mặt rất ngây thơ vô tội. Cơ bắp của con người chuyển động có sự liên kết với nhau, trước khi một người muốn làm gì chắc chắn sẽ suy nghĩ một chút. Đối với một người có lực quan sát cực tốt, muốn nhìn thấu rồi giành thắng lợi cũng không phải chuyện khó gì.

Bọn họ phát hiện ra được mới là lạ đấy.

Cậu bạn kia uống cạn ly, còn Lâm Túc thì vẫn không dính giọt rượu nào, khiến mấy cô cậu học sinh vẫn chưa bị xã hội vùi dập này muốn giở trò.

“Không được, chúng ta đổi trò khác đi, trò này đơn giản quá, đổi cái khác khó hơn.”

“Đúng thế đúng thế.”

“Chúng ta đổ xúc xắc bằng điện thoại đi? Sau đó đoán chẵn lẻ được không?”

“Ban nãy các cậu nói chơi xúc xắc là đánh bạc còn gì?” Thấy mấy người này có vẻ không đạt được mục đích thì quyết không bỏ qua, Lương Hoành lo cho anh vợ tương lai của mình vô cùng.

Nếu đổ xúc xắc thật thì còn dùng được chút mánh khóe, chứ nếu chơi bằng điện thoại thì hoàn toàn dựa vào may mắn thôi.

“Chúng ta chỉ uống rượu thôi chứ có cược tiền đâu, đúng không hot boy? Không thì để Lương Hoành uống thay cũng được.” Có người nói.

Lương Hoành đang định đồng ý thì chợt nghe Lâm Túc trả lời: “Được thôi, muốn chơi gì tôi cũng chiều hết.”

Đồ điện tử thì không thể sử dụng mánh khóe rồi, nhưng đối với hệ thống thì phá vỡ mấy trình tự nhỏ này chỉ mất chưa tới 0,0…1 giây, đây là chỗ hay của việc bật hack đấy.

Có người tung xúc xắc điện tử, nhưng còn chưa mở ra Lâm Túc đã rất lịch sự nói: “Cậu chọn trước đi, tôi sẽ chọn khác với cậu.”

“Uầy! Lâm Túc ngầu thế!”

“Khí phách!”

Người đối diện cười khà khà nói: “Số lẻ.”

Lâm Túc “ừ” một tiếng, xúc xắc mở ra là số chẵn.

Tụi con trai thở dài, còn mấy cô bạn thì reo hò.

“Lâm Túc đỉnh quá!!!

“Nam thần!!!

“Mới một lần thôi, bình tĩnh đã.” Một người khác trong hàng tiến lên lại đoán là số lẻ: “Tôi không tin lại ra số chẵn nhiều lần tới như thế.”

Hộp xúc xắc được mở ra, lại là số chẵn.

Mọi người không tin lần lượt đi lên, thay đổi chẵn lẻ mấy lần, Lâm Túc vẫn chẳng dính một giọt rượu nào.

“Tôi sụp đổ thật rồi!”

“Được thần may mắn độ cho thật rồi.”

“Có khi nào hot boy của chúng ta là kiểu người chỉ cần lựa đề rồi ném xúc xắc là đúng hết luôn không?”

“Tự tin lên đi chị em, xóa dấu chấm sau cùng đi.”

“Người anh em, rốt cuộc cậu làm kiểu gì vậy?” Một nhóm con trai tự quỳ xuống đất xin chỉ bảo.

Lâm Túc buông tay nói: “Từ đầu tới cuối tôi không hề chạm vào cái điện thoại này, có lẽ do tôi may.”

Chí mạng, diệt gọn!

Lâm Túc dẫn em trai và em rể rời đi, trên taxi Lương Hoành cố nhịn nhưng cuối cùng vẫn không thể nhịn nổi nữa, khiêm tốn xin dạy bảo: “Anh ơi, có thể mách nhỏ chút cho em không?”

Lâm Túc liếc mắt nhìn anh ta rồi cười nói: “Nếu hôm nay anh không ở đây, cậu tính giải quyết kiểu gì hả?”

“Cho dù có phải uống đến gục ngã thì em cũng phải bảo vệ cho Tiểu Nhiên.” Lương Hoành ôm chặt lấy Lâm Nhiên đang ngủ say rồi nói.

Gương mặt anh ta vô cùng dịu dàng, Lâm Túc biết anh ta đã rất cố gắng, cũng toàn tâm toàn ý, nhưng chỉ với nhiêu đó mà muốn Ngụy Nguyên chấp nhận thì anh ta vẫn phải cố gắng dài dài.

“Bảo vệ cho em ấy không nhất thiết cái gì cũng phải tự mình làm đâu.” Lâm Túc lấy một tấm danh thiếp trong túi áo rồi đưa qua: “Lâm Nhiên lớn lên trong sự nuông chiều của nhà họ Ngụy, chú đối xử với em ấy như con trai ruột. Nhà họ Ngụy có quyền có thế, cho dù gả con gái thì cũng sẽ chọn nhà môn đăng hộ đối, cậu hiểu ý của anh không?”

Lương Hoành nhận lấy danh thiếp anh đưa tới, khi nhìn đến tên công ty và thân phận Lâm Túc được in bên trên, anh ta lập tức trợn tròn mắt, sau đó nhìn Lâm Túc bằng ánh mắt phức tạp: “Nếu em nhớ không nhầm thì khoa học kỹ thuật Hoa Thịnh không hề thua kém Ngụy Thị.”

Mà Lâm Túc chính là người nắm giữ số cổ phần lớn nhất trong đó.

Anh mới bao nhiêu tuổi đâu chứ? Anh bắt đầu đầu tư những thứ này từ bao giờ?

Trong khi bọn họ còn đang tận hưởng cuộc sống vườn trường thì người này vừa hờ hững ngồi ở vị trí đầu vừa gầy dựng khối tài sản lớn tới như vậy.

“Đúng, cho nên hợp tác với anh thì cậu sẽ không bị lỗ đâu.” Lâm Túc khều vành tai của mình nói: “Chắc chắn cậu không muốn bị người ta nói là không xứng với Lâm Nhiên đâu đúng không?”

Năng lực của Lương Hoành rất tốt, không kéo một hạt giống tốt như thế về làm việc cho mình thì chẳng phải chức anh vợ này làm vô ích rồi à.

“Sao anh lại giúp em?” Lương Hoành nghi ngờ.

Anh ta vẫn chưa trưởng thành đến mức có thể thản nhiên bình tĩnh, nhưng Lâm Túc ép anh ta phải trưởng thành.

“Vì Lâm Nhiên thích cậu.” Lâm Túc vỗ vai anh ta, cười nói: “Làm một người đàn ông, khi đã công khai quan hệ của hai người với bạn bè thì nên chuẩn bị tinh thần, vì chuyện này sắp truyền đến tai chú của anh rồi, anh giúp cậu, đổi lại cậu làm giúp anh một chuyện.”

“Chuyện gì?” Lương Hoành hỏi.

“Chủ động nắm tay Lâm Nhiên công khai quan hệ của hai người trước mặt chú.” Lâm Túc nói.

Như vậy là đủ để chú mở ra cánh cửa thế giới mới.

Những thứ như tam quan, phải phá vỡ cái cũ thì mới lập được cái mới.

“Mặc dù em không hiểu anh muốn làm gì, nhưng kiểu quan hệ này chủ động công khai vẫn hơn bị ép vạch trần.” Lương Hoành đồng ý: “Dù không phải để giúp anh thì em vẫn sẽ làm.”

“Ừ, cho cậu tấm này.” Lâm Túc đưa một danh thiếp mới sa

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp