Ngô Dực đến Thượng Đẳng vốn là chuyện cơ mật, chỉ có vài người thân cận mới biết, nên cũng chỉ đem theo có ba bốn mươi người, đi lại đơn giản, nhanh chóng bí mật. Đi tới đi lui từ Trường Bình đến Thượng Đẳng cũng chỉ có khoảng trăm dặm đường, vốn chẳng có trở ngại gì, nhưng khi từ Thượng Đẳng trở lại Trường Bình thì lại bị mai phục. Trước khi đi bọn họ tuy có cảnh giác, nhưng vì số người mang theo với số người mai phục bọn họ kém nhau quá xa, nên không thể không lựa chọn đi đường nhỏ để chạy trốn.

   Hoa Vô Đa, Đỗ Tiểu Hỉ suốt dọc đường bảo vệ công tử Dực, tìm một con đường nhỏ dưới núi chạy về phía Trường Bình. Vì lối rẽ trong rừng tương đối nhiều, dọc đường bọn họ đều cố bày bố thế trận nên tưởng rằng địch sẽ không đuổi theo nhanh như vậy, không ngờ tới khi bọn họ nghỉ ngơi trên đường một lát, đã có vài cao thủ đuổi theo bọn họ.

   Trong lúc chém giết, Đỗ Tiểu Hỉ và Hoa Vô Đa đều bị thương. Trong lúc nguy cấp, Đỗ Tiểu Hỉ giao phó Ngô Dực cho Hoa Vô Đa, hắn để hai người chạy trước, còn chính mình liều chết ngăn địch đuổi giết bọn họ.

   Hoa Vô Đa dẫn theo Ngô Dực trốn vào trong núi, Ngô Dực trên đường đi làm chút dấu vết nhỏ để đánh lạc hướng quân địch.

   Đường trong núi bình thường rất khó đi, bọn họ đành phải xuống ngựa đi bộ, tốc độ liền chậm đi rất nhiều. Lại vì có mưa nên hai người toàn thân đều bị ướt, hết sức khó khăn chật vật, nhưng không dám dừng lại nghỉ ngơi, chỉ phải một đường tiến về phía trước. Trên đường thấy có nguồn nước, Hoa Vô Đa liền đi lấy chút nước, khi trở về đã thấy Ngô Dực té xỉu bên cạnh con ngựa. Cô hoảng sợ nâng chàng dậy, gọi thế nào chàng cũng không tỉnh lại, trong lúc đang sốt ruột thì cô đột nhiên phát hiện cách đó không xa có một con rắn nhỏ màu trắng bò qua, cô vội xem xét mới phát hiện vừa rồi chàng bị rắn cắn, vì nọc độc của rắn nên mới hôn mê bất tỉnh.

   Cô vội nhìn xung quanh, tìm được một cây đại thụ miễn cưỡng có thể tránh mưa, dìu chàng tựa vào cây.

   Cầm lấy cánh tay bị thương của chàng, hơi do dự một chút, cô liền cúi đầu hút nọc độc của rắn nhổ ra. Dù toàn thân run rẩy, trong lòng sợ hãi, biết rõ làm vậy cô có thể sẽ dính phải nọc độc, nhưng cô lại không quản.

   Cô chỉ biết, cho dù phải trả giá bằng tính mạng, cô cũng không thể nhìn thấy Ngô Dực chết trước mắt mình. Trong phút chốc, cô bỗng nhiên hiểu được tâm trạng của Lưu Tu lúc trước khi nhìn thấy cô rơi xuống vách núi sâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play