Lưu Cảnh tấn công Trường Bình không được, liền lui về giữ quận Đông. Do bị trọng thương, triều đình lại lo lắng Ngô Kỳ và Ngô Dực liên thủ tấn công quận Đông, liền điều Lưu Tu đến canh giữ ở quận Ngụy cách quận Đông không xa, cùng với Ngô Dực, Ngô Kỳ đóng quân ở Trường Bình, Thượng Đẳng thành thế giằng co.

   Lúc đó mới vào thu, dân chúng bận bịu thu hoạch lương thực năm nay, Ngô Dực cũng bắt tay vào tích trữ lương thực chuẩn bị cho chiến tranh.

   Kinh Triệu là vùng núi, lương thực làm ra đương nhiên không thể phong phú như ở Giang Nam được, mặc dù mấy năm liên tục chinh chiến, nhưng Tây Kinh Hầu và Ngô Dực luôn quan tâm đến nỗi khổ của dân chúng, chưa từng vì chiến tranh liên tiếp nhiều năm mà để dân chúng phải chịu đói chịu rét, ngược lại còn bảo vệ rất tốt dân chúng nơi đây. Hiện nay, Ngô Dực đang đóng quân ở Trường Bình, Trường Bình mặc dù luôn rối loạn bất an, nhưng dân chúng ở Trường Bình và phía tây đều được an cư lạc nghiệp. Cũng bởi vậy, dân chúng ở Kinh Triệu đều gọi quân đội của Ngô Dực là cùng nhau bảo vệ tường thành quê hương, nên tất cả đều mong Thành vương thắng trận. Lần này, Ngô Dực đánh bại Lưu Cảnh, tin tức truyền đến Kinh Triệu, dân chúng liền khua chiêng gõ trống, ăn mừng vui như tết.

   Trước kia quân Lưu Cảnh đóng quân ở Trường Bình, thường xuyên nhũng nhiễu dân chúng, ngang nhiên cướp bóc của dân khi có việc phát sinh. Không chỉ thế, Lưu Cảnh còn lấy danh nghĩa triều đình mà thu của dân chúng Trường Bình các loại sưu cao thuế nặng, dân chúng nơi đây chịu khổ vô cùng, có khi còn chịu đói nữa. Từ khi Ngô Dực chiếm được Trường Bình, đã một năm chưa từng xảy ra chuyện này. Năm nay thu hoạch hoa màu được mùa, dân chúng Trường Bình nhà nhà đốt đèn ăn mừng, càng truyền ra những bài đồng dao, đại ý : Thành vương xưng vương, dân chúng yên ổn, lương thực được mùa, thiên hạ thái bình.

   Ngày hôm đó, Hoa Vô Đa vừa rời khỏi giường không lâu liền bị Ngô Dực gọi đi. Ngô Dực thần thần bí bí nói sẽ cho cô một sự ngạc nhiên vui mừng. Hoa Vô Đa dùng ánh mắt hoài nghi nhìn chàng một lúc lâu mới nói: “Được rồi, tạm thời đi xem là ngạc nhiên vui mừng gì.”

   Ngô Dực nhìn phản ứng rất không vui của cô, vẫn cao hứng dắt cô ra ngoài cửa.

   Vốn đội nhân mã của Đỗ Tiểu Hỉ phải đi theo bọn họ, nhưng lại bị Ngô Dực từ chối. Điều này khiến Đỗ Tiểu Hỉ lộ ra vẻ mặt âm u lén nhìn Hoa Vô Đa, giống như Hoa Vô Đa đang dụ dỗ Vương thượng của hắn vậy. Hoa Vô Đa nhìn lên trời, không để ý đến ánh mắt u oán của Đỗ Tiểu Hỉ.

    Ngô Dực cùng cô cưỡi ngựa chạy đến một sườn núi ở ngoại ô, đến phía trước sườn núi, Ngô Dực xuống ngựa, ý bảo Hoa Vô Đa cũng xuống theo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play