Đem cô đặt trên trướng vải mềm mại, hắn cẩn thận xoa xoa mặt cô, liền thấy cô mở mắt ra nhìn mình, cảm giác say đã qua đi, sắc mặt cô tái nhợt, ánh mắt nhìn hắn có chút mờ mịt, trong lòng Tống Tử Tinh thấy căng thẳng, nhưng vẫn cười cười. Đem cô nâng dậy, hắn dùng một cái đệm để cho cô dựa vào đó ngồi, rồi mới tự mình lấy chén canh gà bên cạnh, múc một thìa đến bên miệng mình thổi thổi, nhẹ giọng nói: “Cô đã ngủ nhiều ngày rồi, thân thể rất suy yếu, trước tiên hãy uống chút canh này rồi sau đó ăn thêm vài thứ nữa.”
Hắn đem thìa canh gà đưa tới bên môi cô, cô hơi giật mình, ánh mắt nhìn về phía canh gà rồi lại nhìn về Tống Tử Tinh, hốc mắt chứa đầy nước mắt, trong phút chốc liền chảy xuống dưới. Tống Tử Tinh từ trong ngực lấy ra một chiếc khăn vải lau cho cô, nói: “Việc đã đến nước này, cần gì phải làm cho bản thân mình khó xử.”
Cô nghe vậy, mờ mịt mà dựa lưng nằm xuống, hai mắt vô hồn nhìn lên đỉnh trướng, nước mắt theo hai bên má chảy xuống sau tai. Ánh mắt Tống Tử Tinh tối sầm lại, đặt thìa bát sang một bên, đem cô kéo vào trong ngực, trầm giọng nói: “Nếu muốn khóc, thì hãy khóc cho hết đi.”
Cô dựa vào ngực hắn, cảm thấy thật ấm áp, lòng bàn tay hắn vỗ nhẹ sau lưng cô khiến cô cảm thấy yên tâm, cô không giãy dụa, tùy ý để cho Tống Tử Tinh ôm. Không biết đã khóc bao lâu, có lẽ là do cơ thể quá mức suy yếu, dần dần cô liền ngủ mê mệt trong lồng ngực hắn.
Cơ thể cô vô cùng suy yếu, thật sự nếu không ăn cái gì, e rằng tính mạng cũng khó giữ. Tống Tử Tinh nhìn bộ dạng mê man của cô thì nhíu chặt mày lại, hắn chậm rãi tiếp một chút chân khí cho cô, liền làm cô tỉnh lại. Canh gà hâm nóng một lần rồi lại một lần, cuối cùng cô vẫn uống được một bát nhỏ, rồi hắn mới để mặc cho cô ngủ.
Khi Hoa Vô Đa vừa mới ngủ, liền có mật thám báo lại, ngày hôm trước, đám người Từ Thanh gặp phải cường đạo, tổn thất vô cùng nghiêm trọng, hai xe ngựa cũng bị cường đạo đoạt đi. Bản thân Từ Thanh cũng bị trọng thương, hiện giờ tính mạng đang khó mà giữ được.
Mật thám nói, nửa đêm bọn cường đạo tập kích bất ngờ đám người Từ Thanh, ước chừng có hơn hai trăm người, vào doanh trại thấy người là giết, rất hung ác, vả lại chúng còn được huấn luyện, không giống với cường đạo bình thường. Sau một đêm chiến đấu gian khổ, bên Từ Thanh bị tổn thương vô cùng nghiêm trọng, chỉ hơn mười người thoát ra khỏi vòng vây, còn lại toàn bộ đều đã chết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.