Bọn họ không sốt ruột, nhưng lại có rất nhiều người vì họ mà sốt ruột…
Lạc Dương lúc này đã loạn nay càng loạn hơn…
Sau khi nghe tin Hoa Vô Đa và công tử Tu cùng ngã xuống vực sâu, từng đám người nối đuôi nhau kéo xuống đáy cốc tìm kiếm tung tích, trong đám người này trừ những người mang thân phận rõ ràng ở Lưu phủ ra, thì đám còn lại không biết là ai với ai cả, nghe đâu lúc chạm mặt còn động tay động chân với nhau…
Lưu Thuận tự mình dẫn người xuống đáy cốc tìm kiếm, phát hiện ra xác con ngựa của Lưu Tu trước tiên, liền gấp rút tìm kiếm chung quanh, nhưng mãi vẫn không thấy bóng công tử Tu đâu cả. Tâm trạng thấp thỏm của Lưu Thuận lúc này mới thả lỏng một chút, thầm nghĩ chắc chắn công tử không chết, ắt hẳn người đã đi tìm lối ra rồi. Hắn vội phái vài người men theo đáy cốc tìm kiếm, nhưng vì trong sơn cốc này có rất nhiều ngã rẽ, nên cũng không tìm ra được manh mối có lợi nào…
Công tử Dực, công từ Kỳ rời khỏi Lạc Dương hôm ấy thật là có chút thê thảm, công tử Dực bị thương đôi chút, nhưng cũng may không có gì đáng ngại cả, sau đó hội ngộ với công tử Kỳ rồi cùng nhau đi đến kinh thành. Trên đường nghe công tử Kỳ kể chuyện Hoa Vô Đa và công tử Tu rơi xuống vách núi, công tử Dực giật mình sửng sốt, mấy ngày sau im thin thít không nói một câu, chỉ liều mạng mải miết gấp rút lên đường, công tử Kỳ cũng không muốn nói thêm chuyện gì nữa, thế là suốt dọc đường đi hai người đều im lặng cưỡi ngựa không ngừng nghỉ tiến về kinh thành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT