Hoa Vô Đa trước giờ luôn làm theo ý mình, thế nên trước lúc đi cũng chẳng nói lời từ biệt với công tử Dực và công tử Kỳ lấy một câu. Ngày thứ hai khi trời còn chưa hửng sáng, cô đã khởi hành rồi. Đất trời bao la, nhưng dường như lúc nào cô cũng đơn độc một mình, có đôi lúc cô cũng cảm thấy cô đơn, nhưng đa phần lại thấy ung dung tự tại hơn. Đêm qua cha tới tìm cô, hỏi cô có dự định gì không, cô cứ nói thật cho người biết, cha cũng chỉ cười cười, không hỏi thêm gì nữa, bỗng trầm mặc thốt ra một câu: “Chim con trưởng thành cũng đến lúc phải vỗ cánh bay, cuối cùng thì con cũng phải đi con đường của mình rồi.” Nghe xong, cô còn đang mù mù cạc cạc không hiểu chuyện gì thì đã thấy bóng người khuất xa.
Vốn cô tính đi về hướng Nam, nhưng trên đường lại vừa đi vừa rong chơi hưởng lạc, nghe nơi nào có cảnh đẹp liền tót đến đó, thế là bất giác đã đi lệch khỏi hướng ban đầu, cũng chẳng hiểu đầu cua tai nheo thế nào mà lại đi lệch về hướng Bắc mấy dặm…
Mãi cho đến khi ngừng chân nghỉ tạm chỗ vách đá, cô mới phát giác ra mình đã đi sai đường rồi, lại đúng lúc thấy hơi mệt mỏi, liền nhảy lên cây nghỉ ngơi chốc lát. Đang lúc chè chén lương khô, bỗng nghe được tiếng vó ngựa râm ran đâu đây, cô theo tiếng đó nhìn qua, thấy một đám người đang cưỡi ngựa chạy như điên về phía mình, sau đám người kia là một đám hắc y nhân tay cầm đao kiếm đuổi theo sát nút. Tình cảnh này quen thuộc thật đó, chẳng phải là người giang hồ đuổi giết lẫn nhau đấy ư?
Cô vốn là người thích xem náo nhiệt, nhưng cũng chỉ là thích xem náo nhiệt mà thôi, cô im lặng đứng trên cây, đợi mấy người đó cưỡi ngựa tới gần mới nhìn rõ người đang ngồi trên lưng ngựa là ai, không khỏi kinh hoàng. Chẳng phải là công tử Dực sao? !
Ngay lúc đám người công tử Dực đã đến gần sát cô, bọn hắn bị hắc y nhân phía sau cũng đuổi theo sát rạt, đám thị vệ vừa bảo vệ công tử Dực vừa tranh đấu với bọn hắc y nhân, công tử Dực, công tử Kỳ vừa đánh vừa lùi. Quả nhiên đối thủ rất mạnh, bọn họ không thể không chạy…
Hai bên đều không có nhiều người, bên này ngoài công tử Dực, công tử Kỳ và Đỗ Tiểu Hỉ với Triệu Chân ra, còn thêm tám người nữa, nếu Hoa Vô Đa nhớ không lầm, tám người này luôn theo sát bảo vệ công tử Dực lúc ở Giang Lăng…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play