Hầu hết thời gian chỉ có Trình Quyến Thanh khuấy động bầu không khí. Hà Nguy nhận ra anh ta đối xử với cậu em trai này rất chân thành. Sự quan tâm thể hiện trong ánh mắt không thể là giả. Tính cách nghệ sĩ dương cầm ôn hòa, hơi hướng nội, chuyện gì cũng giấu trong lòng. Trình Quyến Thanh chủ động hỏi hắn chuyện công việc, có gặp ai khó ưa hay việc gì phiền lòng không.
Dưới sự dẫn dắt của Trình Quyến Thanh, thỉnh thoảng Trình Trạch Sinh cũng cằn nhằn đôi ba câu về giới nghệ sĩ hỗn loạn hắn đã dấn thân vào. Hà Nguy ngồi bên cạnh lắng nghe, cũng hóng hớt được một số tin đồn.
Buổi trưa, Hà Nguy nằm trên ghế ngoài ban công, xem lại bức ảnh chụp giản phổ lưu trong điện thoại. Đây là ảnh anh chụp, lưu trong điện thoại Trình Trạch Sinh, anh thường xuyên lấy ra xem. Sau khi giải mã được nó, mỗi lần nhìn thấy giản phổ này, trái tim anh đều cảm thấy ấm áp.
Dù là thổ lộ hay kỳ vọng, nó đều mang đến cho anh sự cổ vũ cần thiết. Hà Nguy nhoẻn miệng cười, nụ cười dịu dàng hiếm thấy, ánh mắt cũng đong đầy tình cảm.
Cách tấm cửa kính, nghệ sĩ dương cầm nhìn thấy tất cả. Hắn cắn môi, tò mò không biết anh đang nghĩ gì. Ánh mắt anh dịu dàng trong trẻo, giống như đang nhìn thấy tình yêu.
Không biết tại sao Trình Trạch Sinh cảm thấy không vui. Hắn bước tới gần, gõ nhẹ cửa ban công. Hà Nguy ngẩng lên, bảo hắn có thể ra ngoài.
Trình Trạch Sinh đứng ngoài ban công, vờ như đang ngắm nghía phong cảnh, nhưng đây là tầng ba, chẳng biết có cảnh gì để ngắm không. Hà Nguy vẫn nhìn chằm chằm điện thoại, Trình Trạch Sinh hắng giọng hỏi :"Anh đang xem gì vậy?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.