"Thực sự không thể nói với tôi được sao?" Trình Trạch Sinh xoa mái tóc đen của Hà Nguy :"Biết đâu tôi có thể giúp được gì cho anh, anh không cần vất vả thế này nữa."
Hà Nguy lắc đầu, không trả lời. Trình Trạch Sinh không ép, hắn biết rõ tính cách anh, điềm tĩnh, kiên cường, chuyện anh không muốn nói, dùng cách gì cũng không ép anh mở miệng được.
"Anh không cần biết chuyện gì hết, cứ chú ý an toàn là được rồi." Hà Nguy nâng mặt Trình Trạch Sinh lên, cười bảo :"Thực ra chúng ta không nên gặp nhau. Chẳng qua tôi nhớ anh quá thôi."
Trình Trạch Sinh nắm tay anh, đang định lên tiếng thì bất ngờ nghe thấy tiếng bước chân chạy lại gần. Một Hà Nguy khác thở hồng hộc xuất hiện ở đầu con hẻm. Nhìn thấy tư thế của hai người, sự bình tĩnh bấy lâu nay biến mất.
Tình huống khó xử nhất đã xảy ra. Trình Quyến Thanh đúng là miệng quạ.
Trình Trạch Sinh nhìn trái nhìn phải, hai Hà Nguy trước mắt hắn, từ đầu tới chân, từ ánh mắt tới mái tóc đều như từ một khuôn đúc ra. Nếu không phải quần áo khác nhau, chắc chắn không thể phân biệt nổi.
"Quả nhiên là anh." Hà Nguy nhìn Hà Nguy chằm chằm :"Người đàn ông mặc áo đen lúc nãy là ai? Trình Quyến Thanh phải không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.