Hết tiết, Liên Cảnh Uyên quay về văn phòng, thấy cửa khép hờ, anh ta mỉm cười khẽ đẩy cửa ra.

   Không ngoài dự đoán, Hà Nguy đã tới. Anh đang ngồi cúi gằm mặt xuống trên cầu thang tầng hai của giá sách xoắn ốc, toàn thân tỏa ra hơi thở tuyệt vọng, chết chóc.

   "Sao hôm nay lại rảnh rang đến đây thế?" Liên Cảnh Uyên đặt sách xuống, nụ cười tắt ngúm :"Hôm nay cậu hơi lạ."

   "Xảy ra chuyện rồi."

   Hà Nguy vừa nhỏ giọng nói vừa đứng lên. Áo khoác màu xanh tím than anh đang mặc dính một mảng màu tím thẫm, không nhìn kỹ sẽ chẳng nhận ra sự bất thường. Nhưng anh càng tới gần, Liên Cảnh Uyên càng cau mày, mùi máu tanh càng nồng nặc.

   Hà Nguy cởi áo khoác, để lộ sơ mi nhuốm máu. Liên Cảnh Uyên sững sờ, vội hỏi :"Cậu sao vậy? Bị thương ở đâu?"

   Hà Nguy khẽ lắc đầu. Liên Cảnh Uyên thấy trên người anh không có vết thương, tức là máu của người khác. Máu nhuốm đẫm áo sơ mi và cả áo khoác... e rằng người bị thương đã lành ít dữ nhiều.

   "Cậu gặp chuyện gì thế?" Liên Cảnh Uyên ngồi xuống cạnh Hà Nguy, nhẹ nhàng dò hỏi :"Quen biết cậu bao nhiêu năm nay, chưa từng thấy cậu thế này bao giờ. Cậu nói đi, biết đâu tôi giúp được gì."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play