Trình Trạch Sinh nghiêng người ôm Hà Nguy, cả cánh tay vắt ngang người anh. Hà Nguy đẩy cánh tay rắn chắc đó ra, động tác rất khẽ, nhưng vẫn đánh thức hắn.
Trình Trạch Sinh cọ chóp mũi lên vành tai Hà Nguy, lẩm bẩm :"Ngủ ngon không?"
"Cũng tạm." Săc mặt Hà Nguy không tốt lắm, anh nắng hắt lên gương mặt, khiến làn da anh trắng sáng chẳng khác nào tờ giấy.
Dù hôm qua bị "làm phiền" tới tận nửa đêm, tác phong, nề nếp được rèn luyện bao năm qua vẫn khiến Cảnh sát Hà thức dậy đúng giờ, không lệch một giây.
Trình Trạch Sinh xoa má người nằm trong lòng, chạm vào làn da lạnh lẽo ướt át, hắn sợ tới mức phải đứng dậy bật đèn.
Dưới ánh đèn chói mắt, hai mắt Hà Nguy ửng đỏ như đang viết "Anh sống thoải mái nhỉ".
Trình Trạch Sinh xoa tóc anh, nhẹ nhàng hôn gò má anh, tự trấn an bản thân :"Trước lạ sau quen thôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.