Hà Nguy im lặng suốt quãng đường về. Tới nhà, anh cầm lon bia, ngậm điếu thuốc, tựa lan can ban công.

   Anh không nói gì với Trình Trạch Sinh, không biết phải bắt đầu từ đâu, cũng chẳng tài nào mở miệng. Trình Trạch Sinh không nắm được hết toàn bộ quá trình xảy ra vụ án, nhưng Hà Nguy biết rõ, nên lương tâm anh mới hổ thẹn, như thể chính tay anh đã cướp đi sinh mạng của một người.

   "Từ lúc ở khách sạn kia về trông anh lạ lắm, đã xảy ra chuyện gì vậy?" Trình Trạch Sinh cũng cầm lon bia, đứng cạnh Hà Nguy.

   "... Không có gì, tôi chỉ đang nghi ngờ mục đích quay về quá khứ thôi." Hà Nguy nhấp một ngụm bia, nhìn những khung cửa sáng ánh đèn phía xa xăm :"Bỗng dưng phát hiện có một số chuyện tôi không thể dự đoán trước, trong đầu xuất hiện một vài ý tưởng nhưng không thể kiểm chứng."

   "Nói ra đi, anh nghĩ thế nào?"

   Gương mặt Hà Nguy phảng phất nét do dự, trước đây anh đã giấu Trình Trạch Sinh một số chuyện, ví dụ như "thời cơ" mà anh trai hắn nói đến hay bức ảnh trong két sắt. Nếu giờ tâm sự về những suy tư rối bời này, anh sẽ phải giải thích lại rất nhiều vấn đề. Không phải anh thấy phiền mà anh sợ tiết lộ càng nhiều, Trình Trạch Sinh sẽ càng lún sâu hơn vào chuyện này.

   Trình Quyến Thanh đã mấy lần liền nhắc nhở anh đừng kéo Trình Trạch Sinh vào chuyện này. Nhưng chuyện đã thành ra thế này rồi, nhớ đến dòng mật mã "you die" kia, Hà Nguy chỉ hy vọng mình anh gặp chuyện chứ không phải cả hai người.

   Thấy anh không muốn nói, Trình Trạch Sinh xích lại gần hơn, vai hai người kề sát nhau :"Anh nói đi, tôi phát hiện anh rất thích giấu chuyện trong lòng, nói ra mới giải quyết được chứ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play