Sau khi bổ sung đầy đủ vật dụng gia đình, căn hộ dần khôi phục dáng vẻ quen thuộc. Để giảm thiểu tối đa dấu vết sinh hoạt, Trình Trạch Sinh và Hà Nguy không nghỉ ngơi trên tầng mà ngủ ở sô pha. Liên tục mấy ngày không đi làm, Trình Trạch Sinh thậm chí còn nảy sinh cảm giác không chân thực rất mãnh liệt, dường như cuộc sống thảnh thơi này chỉ là giấc mơ.

   Sáng sớm mở mắt ra, việc đầu tiên hắn làm là sờ lên mặt Hà Nguy, cảm nhận làn da mịn màng ấm nóng của anh mới yên tâm.

   Hà Nguy mở mắt ra, nắm tay hắn :"Sao thế?"

   "Không có gì, thấy hơi khó tin thôi." Trình Trạch Sinh ghé lại gần, hôn lên trán anh :"Tôi luôn nghĩ được chạm vào anh đã là may mắn lắm rồi, không ngờ lại có thể bên nhau thế này."

   "Tôi cũng không ngờ." Hà Nguy đan từng ngón tay mảnh khảnh của mình qua kẽ tay Trình Trạch Sinh :"Phá biết bao nhiêu vụ án, nhưng chưa từng nghĩ sẽ phải lòng người bị hại."

   Nói cho cùng Trình Trạch Sinh rung động trước, kéo Hà Nguy về phía mình bằng những hành động mập mờ khiến anh dần bị cuốn vào con đường gập ghềnh này. Hơn ba mươi năm qua, Hà Nguy chưa từng nghĩ sẽ ở bên một người đàn ông. Dù Hà Lục đã come out từ lâu, anh vẫn luôn tự tin vào xu hướng tính dục của mình. Giờ xem ra hai anh em họ gen giống nhau, chỉ là đến hiện tại, sau khi gặp Trình Trạch Sinh, Hà Nguy mới biểu hiện ra thôi.

   Nhiệt độ tháng tư không cao, gió vẫn se se lạnh về đêm và gần sáng. Hai người đắp chung một cái chăn. Lúc ngủ, Hà Nguy có thói quen cuộn tròn người lại, Trình Trạch Sinh bèn ôm anh từ phía sau, gác tay lên hông anh, vô thức luồn ngón tay vào trong áo phông.

   Bàn tay vuốt ve theo tiết tấu, khiến Hà Nguy nhớ tới chú mèo anh nuôi hồi còn nhỏ, mỗi lần bò trên người ai, nó đều giẫm chân lên đùi người ta, cổ họng "gừ gừ" vui vẻ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play