Nhật Ký Chăm Bé Phản Diện Của Đại Lão

Chương 14: Hoàng tử phản diện bị tra tấn (14)


1 năm

trướctiếp

Editor: Cua Kỳ Cục

Mùa đông năm nay đặc biệt lạnh, phía nam vẫn ổn, nhiều nơi ở phía bắc kinh thành đã bị đóng băng đến chết cả người lẫn vật nuôi.

Thái tử chủ động dâng thư đi trấn an khu vực bị thiên tai, Thái tử phi bị giữ lại ở trong kinh để chăm sóc nhi tử.

Nhưng mà khi gần đến tết, lại bị tuôn ra việc lúc trước trên bãi săn bắn mùa thu, hoá ra Phụng Nguyên Đế gặp phải gấu đen phát cuồng không phải ngoài ý muốn, mà là do có người sắp đặt.

Mũi nhọn chỉ thẳng vào nhà mẹ đẻ Hoàng hậu, mẫu tộc của Thái tử.

Việc này vừa xảy ra, toàn bộ triều đình khiếp sợ. Ban đầu mọi người còn không tin, nhưng sau khi suy nghĩ một chút cũng thấy lạnh bàn chân.

Thái tử đã trưởng thành, thân thể Phụng Nguyên Đế vẫn còn khỏe mạnh. Nhưng mà vị trí đế vương lại chỉ có một.

Cuối cùng Phụng Nguyên Đế đè việc này xuống, thậm chí sau khi Thái tử cứu trợ thiên tai trở về, Phụng Nguyên Đế còn trắng trợn khen ngợi Thái tử.

Những người khác đều cảm thấy Phụng Nguyên Đế thật lòng tin tưởng Thái tử, cũng an tâm hơn không ít.

Tứ hoàng tử đổ hết mồi câu trong chén sứ xuống hồ, dẫn một đàn cá lớn đến tranh giành. Hồ nước trong vắt cũng bị đàn cá khuấy đục lên.

Tứ hoàng tử híp mắt, nếu phụ hoàng thật sự tin tưởng Thái tử thì nên hỏi việc này cho rõ ràng, chứ không phải che đậy lại.

"Thập hoàng tử bên kia thế nào rồi?"

“Bẩm điện hạ, Thập hoàng tử vẫn còn đang do dự."

Tứ hoàng tử cũng không thấy bất ngờ cho lắm, nếu Thập hoàng tử phản bội ngay lập tức thì trái lại hắn sẽ thấy nghi ngờ.

Trong cung bề ngoài thì gió êm sóng lặng, nhưng thực tế bên trong đang như thế nào, sợ rằng chỉ có người trong đó mới biết.

Tần Trạch vẫn phái người tặng quà tết về quê nhà, nhưng nhiều năm như vậy vẫn không trở về.

Nhưng ngược lại hắn gửi thư từ qua lại. Trịnh phụ lại dẫn theo nhi tử đến kinh thành vài lần. Tần Trạch cũng không ngăn Tần Thu tiếp xúc với bọn họ.

Tần Thu không giống hắn.

Năm sau, Nhị hoàng tử và Tam hoàng tử đều có biểu hiện xuất sắc, được Phụng Nguyên Đế khen ngợi vài lần.

Tần Trạch đứng ở trong hàng ngũ, nhanh chóng ngước mắt nhìn thoáng qua Phụng Nguyên Đế.

Các hoàng tử đều đã lớn, nếu như muốn vị trí Thái tử ổn định, làm phụ hoàng, Phụng Nguyên Đế đáng nhẽ nên phong đất cho những nhi tử khác ra ngoài, chứ không phải để họ ở lại kinh thành, cho bọn họ quyền lực rồi để cho bọn họ làm việc.

Sự cám dỗ của Cửu ngũ chí tôn (ngôi vua) vượt quá trí tưởng tượng của mọi người. Chỉ cần có một tia cơ hội, các hoàng tử đều sẽ sinh ra dục vọng.

Nếu như nói Thập hoàng tử vẫn đang âm thầm kiếm hảo cảm của hắn thì các hoàng tử khác lại quang minh chính đại thăm dò mượn sức hắn.

Nhưng mà Tần Trạch dầu muối không ăn, điều này làm cho các hoàng tử khác tức giận.

Mà lúc này, người ở quê đến nói, Tần lão thái gia qua đời. Tần Trạch thuận thế dâng thư xin để tang.

Phụng Nguyên Đế vốn định không đồng ý, nhưng cuối cùng vẫn không làm như vậy.

Tần Trạch rời đi cũng không ảnh hưởng đến thế cục kinh thành, tuy nhiên hắn lại lén lút nhờ người đưa cho Thập hoàng tử một ít sách vở.

Một số lời không thể nói ra đều được viết trong sách.

Diễn biến sau đó có chút tương tự với cốt truyện ban đầu, Thập hoàng tử vẫn âm thầm gia nhập vào phe của Tứ hoàng tử.

Dưới sự xáo trộn của các hoàng tử khác, Phụng Nguyên Đế càng ngày càng kiêng kỵ Thái tử hơn. Thái tử muốn lấy lại sự tín nhiệm của phụ hoàng, tự mình dẫn binh xuất chinh ra dẹp biên cương.

Cốt truyện này đã đến trước vài năm, một chỗ thay đổi thì tất cả những chỗ khác cũng thay đổi hơn.

Cho nên lần này đi cùng Thái tử có cả Lục hoàng tử.

Kết quả không thay đổi nhiều, tuy rằng Thái tử không chết, nhưng tông triều cứ bại hết trận này đến trận khác.

Trong cơn giận dữ Phụng Nguyên Đế trực tiếp phế bỏ Thái tử, Lục hoàng tử cũng bị cấm túc, gạch bỏ hết chức vụ. Thậm chí ngay cả thời gian hết cấm túc cũng không đề cập tới.

Hoàng hậu và Thục phi đối đầu nhau hơn mười năm, lúc này lại ăn ý ngừng chiến, muốn đưa nhi tử nhà mình ra ngoài trước đã.

Đáng tiếc hai bà như đụng vào vách tường, Thục phi ngược lại lại nhớ tới Thập hoàng tử, chia thế lực của mẫu tộc cho Thập hoàng tử một phần, hy vọng đối phương có thể giúp Lục hoàng tử một phen.

Vị trí thái tử treo lơ lửng, tranh đấu giữa các hoàng tử tông triều càng ngày càng kịch liệt.

Thập hoàng tử xưa nay khiêm tốn, lại không có mẫu tộc có thể dựa vào, các hoàng tử khác theo bản năng đều xem nhẹ hắn.

Việc này cũng giúp cho hắn hành động thuận tiện hơn.

Hoàng hậu xúi giục mẫu tộc liên hợp với các đại thần khác viết thư cho Phụng Nguyên Đế, khẩn cầu khôi phục vị trí trữ quân của Thái tử.

Trên điện Kim Loan.

Một đại thần nói: "Hoàng thượng, thắng bại là chuyện thường của nhà binh, chỉ vì thất bại mà phế thái tử, có công bằng hay không?"

“Hoàng thượng, Chu đại nhân nói có lý, thần tán thành."

"Hoàng thượng, thần tán thành."

Chu đại nhân nhìn thấy đông đảo đại thần phụ họa theo hắn, không biết vì sao trong lòng hơi run lên.

Trên triều đình hiếm khi có "cùng chung tiếng nói" phát biểu, đại đa số thời gian đều là cãi vã, đối lập, cuối cùng do đế vương quyết định.

Trước mắt âm thanh khẩn cầu khôi phục vị trí thái tử của phế Thái tử rất nhất trí.

Chu đại nhân lén lút ngẩng đầu nhìn thoáng qua sắc mặt Thiên tử, hoảng sợ vội vàng cúi đầu.

Sắc mặt Phụng Nguyên Đế không thay đổi, lạnh lùng nói: "Việc này trong lòng trẫm biết rõ.”

Không đợi quần thần nói xong, Đại nội thị cao giọng nói: "Bãi triều!"

Qua mấy ngày, Lục hoàng tử được bỏ cấm túc, nhưng mà bên phế Thái tử vẫn không có động tĩnh gì.

Đây là Phụng Nguyên Đế muốn nói cho mọi người biết, ông ta sẽ không bị lung lay.

Thục phi càng coi trọng Thập hoàng tử hơn, bởi vì lúc trước chính Thập hoàng tử nói với bà, để bà liên lạc với các đại thần đi phụ họa với người ở bên phe Hoàng hậu.

Trong đó đương nhiên còn có người của thế lực khác, tuy nhiên đều ẩn nấp.

Đông Cung bị phong tỏa tầng tầng lớp lớp, tiểu thái giám hèn mọn ngày xưa xách hộp thức ăn tiến vào: "Đại hoàng tử, dùng cơm trưa thôi.”

Phế Thái tử, hiện giờ chỉ là Đại hoàng tử, trưởng tử dòng chính của hoàng đế, nghe vậy chỉ biết cười cay đắng.

Hắn đi đến bàn, khi nhìn chỗ thức ăn kia, khuôn mặt của hắn tối sầm lại.

Cháo loãng và dưa muối, cùng với bánh bao lạnh cứng ngắc.

Hắn là một người lớn, có ăn như vậy cũng không quan trọng, nhưng con trai của hắn vẫn còn quá nhỏ.

Trong cơn tức giận Đại hoàng tử quăng hết chén đĩa, lớn tiếng quát: "Bổn điện còn chưa nghèo túng đến mức mặc cho người ta khinh thường.”

Tiểu thái giám giả vờ cáo tội, xách hộp thức ăn rời đi. Buổi tối hắn lại mang theo cháo loãng và dưa muối đến như cũ.

Đại hoàng tử phi tạm thời khuyên nhủ trượng phu, để cho nhi tử dùng vài thứ.

"Điện hạ, bây giờ không phải lúc hành động theo cảm tính, chúng ta phải tỏ ra yếu thế với phụ hoàng."

Ngay cả khi bị Hoàng hậu chán ghét, Đại hoàng tử phi vẫn rất thích trượng phu của nàng.

Đại hoàng tử thở dài, đưa tay ôm lấy thê tử và nhi tử của mình.

Tiếng khóc của Tiểu hoàng tôn vang lên trong Đông Cung, Phụng Nguyên Đế nghe xong động lòng trắc ẩn, sai người mang Tiểu hoàng tôn ra ngoài.

Kết quả Tiểu hoàng tôn đã gầy đi một vòng. Khi nhìn thấy Phụng Nguyên Đế, nhóc sợ hãi nói: "Hoàng tổ phụ, tôn nhi sẽ ngoan ngoãn nghe lời, tôn nhi sẽ không nghịch ngợm nữa.”

Mấy câu nói của tiểu hoàng tôn làm trong lòng Phụng Nguyên Đế chua xót. Khi dùng bữa trưa, Tiểu hoàng tôn ăn đùi gà giống như đang ăn một món đồ vô cùng ngon miệng.

Phụng Nguyên Đế cười nói: "Trước kia không thấy, hóa ra ngươi lại thích đùi gà như vậy.”

“Đã lâu không ăn..." Tiểu Hoàng Tôn theo bản năng nói.

Dứt lời, bỗng Tiểu hoàng tôn nghĩ lại thấy sợ hãi mím chặt môi.

Phụng Nguyên Đế còn muốn hỏi kỹ, đứa trẻ này lại không mở miệng. Trong lòng Phụng Nguyên Đế bắt đầu nghi ngờ, sau khi đưa người trở về, ông cho người lén lút quan sát.

Kết quả phát hiện thái giám trong Đông Cung thế mà lại dám hà khắc với cơm áo gạo tiền của phu thê Đại hoàng tử và Tiểu hoàng tôn.

Phụng Nguyên Đế giận dữ, cho người ta điều tra kỹ lưỡng. Cuối cùng tra được ra Tam hoàng tử. Trực tiếp truất quyền hết chức vụ trên người Tam hoàng tử, cấm túc phủ Tam hoàng tử. Thế lực của Tam hoàng tử cũng bị Phụng Nguyên Đế đánh tan, nhanh chóng bị các hoàng tử khác nuốt chửng.

Thất hoàng tử và Bát hoàng tử thấy thế bắt đầu có ý rút lui. Cửu hoàng tử đi theo gia nhập vào dưới trướng Lục hoàng tử.

Nhị hoàng tử tự thành một phái.

Tứ hoàng tử và Ngũ hoàng tử kết đồng minh.

Nhưng quan hệ đồng minh này có thể duy trì bao lâu, không ai thể nói chính xác.

Phụng Nguyên Đế nhìn các nhi tử ở phía dưới tranh giành, trong lòng cũng phiền não, thậm chí còn có một tia khủng hoảng mơ hồ.

Bây giờ ông cần một "người ngoài cuộc" giúp ông phân tích, mà Tần Trạch chính là người thích hợp nhất.

Vốn dĩ Tần Trạch nên trở về từ lâu, thế nhưng sau khi Tần thái gia qua đời, Tần lão thái nhớ nhung vong phu, hơn nữa lúc còn trẻ thân thể cũng đã mệt mỏi nhiều nên hơn nửa năm sau cũng đi theo.

Tần Trạch vẫn tiếp tục thủ hiếu. Hắn nhân cơ hội này chỉ điểm mấy đứa cháu trai, đáng tiếc mấy người này không có thiên phú gì ở phương diện đọc sách.

Hiện giờ Phụng Nguyên Đế hạ chỉ cho hắn trở lại, thật ra cũng chỉ cách ngày Tần Trạch thủ hiếu xong hơn mười ngày, trưởng lão trong tộc làm chủ để cho hắn đi.

Tần Thu ở lại quê nhà, quê quán của hắn ở đó, Tần Thu dự định trong một hai năm này hắn sẽ chuẩn bị thi cử.

Lần này Tần Trạch trở về, phát hiện kinh thành biến hóa khá lớn. Thập hoàng tử cũng đính hôn cùng một nữ nhân thế gia, vài ngày nữa là thành hôn.

Hiện tại phe của Lục hoàng tử vẫn đối đầu gay gắt với phe của Nhị hoàng tử. Ngũ hoàng tử cũng ở trong đó còn Tứ hoàng tử lại rất khiêm tốn.

Tóc Phụng Nguyên Đế gần như bạc trắng, không nhịn được mà kể khổ với Tần Trạch.

"Hiện giờ trước mắt có ngoại địch, trẫm có rất nhiều nhi tử nhưng không ai đi đánh giặc, chúng lại cứ tranh đấu ở nhà mình, làm cho trẫm thật sự buồn lòng."

Tần Trạch rũ mắt xuống, che đi sự châm chọc trong mắt.

Vốn dĩ tất cả những chuyện ngày hôm nay có thể tránh được, là do Phụng Nguyên Đế lo lắng tử cường phụ nhược (con mạnh cha yếu), bị ép thoái vị, cho nên mới âm thầm dung túng các nhi tử đấu đá.

Hiện tại Phụng Nguyên Đế không khống chế được thế cục, lại trở nên oán giận.

Tần Trạch mở miệng, vẫn là bộ dạng chính trực như vậy: "Nguồn gốc tranh đấu của các hoàng tử chính là vị trí thái tử. Sao Hoàng Thượng không giải quyết từ gốc.”

Phụng Nguyên Đế sửng sốt.

"Tần ái khanh hy vọng trẫm một lần nữa lập Thái tử sao?" Phụng Nguyên Đế nhìn Tần Trạch, giọng nói vô thức lạnh đi: "Không biết ái khanh hy vọng trẫm lập vị hoàng tử nào?”

Tần Trạch lắc đầu: "Hoàng thượng, thần rời kinh mấy năm, không biết thế cục trong kinh, không thể đưa ra được phán đoán. Thần chỉ đưa ra một loại đề nghị với vấn đề của Hoàng thượng.”

Sắc mặt Phụng Nguyên Đế hơi giãn ra.

"Ngươi để trẫm ngẫm lại."

Phụng Nguyên Đế nhìn nhi tử nào cũng không hài lòng, nếu như có thể, ông vẫn hy vọng mình nắm quyền. Ông vẫn còn khỏe lắm.

Tìm kiếm đan dược trường sinh, chắc chắn nó là con đường tất yếu của mỗi người yêu quyền lực đế vương. Phụng Nguyên Đế cũng không ngoại lệ, hơn nữa độ điên cuồng của ông cũng không kém các đế vương trước kia là bao. ( truyện trên app T𝕪T )

Đại hoàng tử nghe nói việc này thì hơi kinh ngạc, sau đó bất đắc dĩ cười. Với dáng vẻ, tình cảnh như bây giờ của hắn thì làm sao có thể đi khuyên nhủ phụ hoàng đây.

Ban đầu Nhị hoàng tử vẫn có giao tình tốt với Phế thái tử, bây giờ Phế Thái tử xuống dốc, thế lực của đối phương đầu nhập vào hắn, Nhị hoàng tử tự nhận thắng lợi của hắn vẫn rất lớn.

Hắn mua chuộc đạo sĩ chế đan dược, vốn dĩ hắn muốn đạo sĩ nói lời hay ý đẹp cho hắn trước mặt Phụng Nguyên Đế, kết quả Phụng Nguyên đế ăn đan dược đột nhiên khạc ra máu.

Đạo sĩ bị Nhị hoàng tử mua chuộc bị xử tử, Nhị hoàng tử cũng bị tước danh hiệu đưa đi chém, phủ Tông Nhân bị phong tỏa.

Ốm đau làm tăng thêm sự nghi ngờ của Phụng Nguyên Đế, cho nên khi Hoàng hậu không biết sống chết cầu xin Phụng Nguyên Đế giải trừ cấm túc đối với Phế Thái tử, khiến Phụng Nguyên Đế hoàn toàn phát tiết ra hết bất mãn với Hoàng hậu nhiều năm nay.

Hoàng hậu bị phế, đẩy vào lãnh cung. Trong cung nháy mắt chỉ còn Thục phi là lớn nhất.

Việc này thực sự không phải chuyện tốt gì. Đáng tiếc Thục phi và Lục hoàng tử lại đều cảm thấy thắng lợi sắp tới, không nhìn thấy tai họa ẩn giấu đằng sau.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp