Vô Hạn Lưu: Thế Giới Ngoài Và Trong

Chương 26


1 tháng

trướctiếp

Sau khi Hạ Lâu báo tin cho dân làng, ngôi làng bình thường vốn yên bình vui vẻ lập tức sôi sùng sục như có hội.

Vậy mà lại có cô dâu dám chạy trốn? Với làng Hồng Hà, nơi đặt mớ quy định còn cao hơn trời thì sự việc này đúng là chuyện lớn khiến cho người ta nghe xong không khỏi giật mình.

Hạ Lâu đứng trước mặt trưởng làng, cảm thấy xấu hổ và tự trách vô cùng. Anh ta tự trách nói: "Chuyện này xảy ra đều là do tôi dạy dỗ họ không tốt."

Nếu Hạ Lâu còn tỉnh táo, anh ta tuyệt đối sẽ không nói ra những lời này.

Ở trong làng Hồng Hà, thừa nhận lỗi lầm của mình cũng đồng nghĩa với việc chấp nhận chắc chắn sẽ bị xử phạt!

Nghe lời Hạ Lâu nói, sắc mặt của trưởng làng xoay xoành xoạch, khoé miệng ông ta khẽ nhấc lên, như thể ông ta vừa nghe thấy những lời đẹp đẽ nhất vậy. Thế trong đôi mắt của ông ta lại ngập tràn lạnh lẽo và oán hận. Ông ta nhìn chằm chằm Hạ Lâu, sắc mặt dần tái nhợt đi, đôi môi mỏng dính đỏ tươi mở ra rồi khép lại, trông y như con búp bê giấy: "Do chính miệng cậu nói, phàm đã phạm phải sai lầm, thì phải.... phải nhận trừng phạt."

Vẻ méo mó biến dạng của trưởng làng đủ để làm cho bọn họ sởn tóc gáy. Nhưng trong những khắc mê man, bọn họ không nhìn được ra vấn đề mà chỉ biết vây quanh trưởng làng, hy vọng có thể khiến cho ông ta rút lại ý định của mình.

Một người khác tên Triệu Xuyên lập tức nói: "Trưởng, trưởng làng, anh Lâu không cố ý đâu, chuyện này không phải là lỗi của anh ta."

Triệu Xuyên là người đàn ông đầu tiên chất vấn Thẩm Na. Tuy nhiên, bây giờ anh ta cũng không nhớ gì về những chuyện trước đây. Anh ta chỉ nhớ rõ ràng là mình đã sống cùng đoàn đội được vài năm, mối quan hệ giữa anh ta và bọn họ càng ngày càng khăng khít, hệt như anh chị em ruột của nhau. Giờ phút này, cho dù trong lòng anh ta biết rõ vi phạm lệ làng là tội không thể xóa, nhưng anh ta vẫn cho rằng đó chỉ là chuyện của Đinh Tòng Lộ, làm gì có tí dây mơ rễ má nào với Hạ Lâu đâu?

Kết quả là mấy người đồng hành khác cũng lên tiếng biện hộ cho anh ta.

"Đúng rồi đó, trưởng làng, nếu phải phạt thì chỉ nên phạt Đinh Tòng Lộ thôi. Cô ta mới là người muốn bỏ trốn."

"Đúng, anh Lâu vừa nghe chuyện đã tố cáo với mọi người trong làng, đây không phải là lỗi của anh ta."

Từng người một lên tiếng cầu tình cho anh ta, duy chỉ có Lục Ngôn Lễ là không có động thái gì, mặc cho một số người trong các đội nhóm nhỏ khác rất không hài lòng. Nhưng trong làng đã đề ra quy định phải đối xử thân thiện với bạn bè nên bọn họ không thể ép buộc Lục Ngôn Lễ hé môi nửa lời.

Không ngờ, sau khi im lặng quan sát một hồi, Lục Ngôn Lễ đột nhiên cất giọng nói: "Trưởng làng, tôi đã tìm giúp Hạ Lâu một mối hôn sự, vài ngày nữa sẽ tổ chức đám cưới."

Lời vừa dứt, cái miệng đang lải nhải của trưởng làng lập tức dừng lại, đôi mắt không có đồng tử chăm chú nhìn Lục Ngôn Lễ.

"Tôi đã tìm cho anh ta một mối hôn sự, phải vất vả lắm mới tìm được cô dâu đó." Lục Ngôn Lễ nói rất thản nhiên.

Vốn dĩ đối tượng mà Lục Ngôn Lễ nhắm tới là Thẩm Na, nhưng bây giờ Lữ Tú Tú đã chết rồi, do đó nên anh ta hoàn toàn có thể thay người khác.

Tổng cộng có mười ba người, trong đó có bốn người mắc sai lầm không thể tha thứ, biến thành bù nhìn. Một đám cưới có thể kéo dài ít nhất trong ba bốn ngày. Có điều yêu ma quỷ quái xuất hiện càng ngày càng nhiều, hắn phải đảm bảo rằng mình có khả năng sống sót trong vài tháng tới.

Đinh Tòng Lộ và Trần Chính Hào, Hạ Lâu và Lữ Tú Tú.... vậy nên ghép Thẩm Na với ai đây?

Liễu Hạ đi rồi, à không.... vài ngày nữa thôi anh ta sẽ trở lại. Thẩm Na và Liễu Hạ, còn ai nữa nhỉ?

Ánh mắt hắn quét qua những người khác, trong lòng suy tính không ngừng. May mắn những người còn lại ở đây đều không tỉnh táo, nếu không nhất định bọn họ sẽ phát hiện ra ánh mắt của hắn không khác gì đang nhìn người chết. Nhưng cũng chính vì vậy mà Lục Ngôn Lễ mới có thể thoải mái đánh giá bọn họ.

Và rồi hắn quyết định đặt Hạ Lâu lên đầu bởi vì anh ta đã sống sót thoát khỏi bàn tay của tên đạo sĩ lần trước. Rõ ràng chỉ còn một chút nữa thôi là thanh kiếm sẽ xuyên thủng cổ họng của anh ta, nhưng chỉ một giây trước khi thanh kiếm chạm được tới cổ, thời gian đã hết.

Cho dù hắn tính toán kỹ lưỡng đến đâu cũng không thể nào khống chế được thời gian không thiếu không thừa chuẩn xác như vậy. Nếu hắn chạy ra chậm hơn một chút thôi, tên đạo sĩ kia chắc chắn sẽ giết chết Hạ Lâu rồi sẽ tự sát với anh ta! Vì vậy, hắn phải tính toán dự trữ đủ thời gian.

Trong lòng hắn có thể có chút áy náy, cũng có thể không có. Dù sao thì cho dù bọn họ có chết cũng sẽ được chừa cho một con đường khác để sống lại. Nếu như vậy, chuyện bọn họ sống hay chết có gì quan trọng sao?

Nhưng sâu trong lòng hắn luôn có một giọng nói, giọng nói đó nói cho hắn biết hắn tuyệt đối, tuyệt đối không được chết. Nếu hắn không làm được như vậy, hắn sẽ không tài nào đoán được hậu quả đáng sợ và khó lường đang chờ mình phía trước.

Vì vậy mà người đã biết một phần bí mật của mình, Hạ Lâu, tuyệt đối không thể tiếp tục giữ lại được nữa. Cho dù hiện giờ anh ta không ác ý với hắn, nhưng ai có thể đảm bảo rằng anh ta sẽ không mang những chuyện kia của hắn ra mà bắc loa lên oang oang cho những người khác cùng biết?

Nếu anh ta để tính chất đặc thù của hắn bại lộ ra ngoài ánh sáng, sau này hắn có thể sẽ gặp bất lợi vì phải đối mặt với rất nhiều người thực hiện nhiệm vụ khác.

Hơn nữa, mấy năm nay Lục Ngôn Lễ chưa từng đụng phải người từ thế giới khác xuất hiện liên tục trong một khoảng thời gian ngắn, hoặc có lẽ sau này hắn sẽ gặp. Thế nhưng tính đến thời điểm hiện tại, hắn chỉ biết mỗi Hạ Lâu. ( đọc truyện trên app T𝚢T giúp phát triển các team dịch hợp tác )

Anh ta phải chết!

Một khi lễ minh hôn được thực hiện, anh ta chắc chắn sẽ phải chết ngay mà không nghi ngờ gì.

Sau khi Lục Ngôn Lễ nhắc nhở xong, Hạ Lâu dường như đột nhiên nhớ ra điều gì đó. Anh ta liều mạng gật đầu: "Đúng vậy, hắn đã tìm giúp tôi một mối hôn sự. Vài ngày nữa tôi sẽ thành thân." Anh ta nhìn về phía Lục Ngôn Lễ với ánh mắt biết ơn.

Ở làng Hồng Hà, lệ làng lớn hơn hết thảy, kết hôn lớn hơn lệ làng. Nếu một thôn dân tìm được đối tượng minh hôn của mình rồi, thì cho dù hắn có phạm lỗi và tội lỗi đó cho dù có lớn đến đâu cũng sẽ không bị trừng phạt. Trừ phi hắn giống như Đinh Tòng Lộ, đủ cản đảm để đào hôn như ngày hôm nay.

Sắc mặt tái nhợt ảm đạm của trưởng làng cũng dần dần khôi phục. Một lúc sau, dường như ông ta đã hoàn toàn quên sạch những gì vừa mới xảy ra, cười ha hả chúc phúc Hạ Lâu.

Thẩm Na, An Tinh Vũ, Triệu Xuyên và những người khác đồng loạt thở phào nhẹ nhõm rồi nhìn Hạ Lâu với ánh mắt ghen tị.

Đối với bọn họ, có thể được làm lễ minh hôn là một niềm vinh hạnh lớn lao. Hạ Lâu được trưởng làng chúc phúc vui vẻ không thôi, tận sâu trong đáy lòng bọn họ cũng âm thầm thề thốt, nhất định phải trừng phạt Đinh Tòng Lộ thật xứng thì mới thôi.

Cả làng được huy động đuổi bắt Đinh Tòng Lộ. Chỉ trong một quãng thời gian ngắn, Đinh Tòng Lộ đã bị bắt trở về. Dân làng dùng dây gai trói cô ta lại rồi đưa cô ta đến trước mặt trưởng làng. 

Miệng cô bị bịt lại, nước mắt giàn giụa lem ra khắp khuôn mặt, thoạt trông có vẻ vô cùng hoảng sợ. Cô ta nhìn những người bạn đồng hành quen thuộc đang trưng ra vẻ mặt hung dữ ghét bỏ của mình, cổ họng không ngừng phát ra những tiếng hức hức, vẻ cầu xin trong ánh mắt cô ta hiện lên đặc biệt rõ ràng.

Đứa trẻ con vỗ tay chạy xung quanh cô ta, cười hì hì hát đồng dao.

"Tân nương tử, không nghe lời, phải trừng phạt, phải trừng phạt....."

Đinh Tòng Lộ lắc đầu nguây nguẩy.

Cô ta còn nhớ cái cách trừng phạt đau đớn hơn gấp ngàn lần việc cứ thẳng tay giết để cô ta chết quách đi cho xong! Trần Chính Hào, người yêu của cô ta đã vi phạm quy định của thôn, sau khi đám cưới kết thúc bị trừng phạt bằng cách lấy thân đi làm đèn lồng.

Cô tận mắt thấy chú rể quỷ cùng cô dâu quỷ kết bái thiên địa, Trần Chính Hào rời đi theo chú Ngô, sau đó.... sau đó chú Ngô mới bắt đầu lột từng mảnh da một của anh ta! Quá trình lột da giống như quá trình làm ra một chiếc túi da cá sấu mà cô đã xem qua những video ở trên mạng. Chú Ngô lấy da người cẩn thận dán vào khung đàn lồng, hoàn thành một chiếc đèn lồng mới!

Nhưng lúc đó cô ta hoàn toàn bị quỷ mê hoặc, nhìn bạn trai kêu la thảm thiết như vậy cũng không cảm thấy bất hợp lý chỗ nào. Thậm chí cô ta còn an ủi đối phương cố gắng nhẫn nhịn một chút là sẽ xong thôi. Cứ như vậy, cô ta trơ mắt nhìn người yêu chết dần chết mòn đi trước mặt mình. Bây giờ, không hiểu vì sao cô ta lại nhớ ra mọi chuyện. Tuy rằng cô ta đang chìm trong nỗi đau mất người yêu, nhưng khi nhìn thấy những người bạn của mình vẫn còn bị yêu ma mê hoặc, vẻ mặt của cô ta kích động không thôi, cố gắng vùng vẫy vặn vẹo để chạm vào bọn họ.

Mau mau tỉnh lại đi!

Nhanh lên! Đừng để bị ngôi làng này lừa! Mau chóng nhớ lại đi chứ!

Trưởng làng đi tới trước mặt Đinh Tòng Lộ, cúi đầu chăm chú nhìn cô ta, miệng chậm rãi mở to: "Không tuân thủ quy định."

Dân làng đều há hốc mồm, vội vội vàng vàng lặp đi lặp lại câu nói đó.

Lục Ngôn Lễ nhìn chằm chằm bọn họ, đôi mắt tăm tối lờ đờ.

Không khí xung quanh trong nháy mắt trở nên cực kỳ lạnh lẽo, lạnh đến mức Đinh Tòng Lộ rùng mình một cái, đầu óc rối bời của cô ta đột nhiên bình tĩnh lại một cách thần kỳ.

Không, không được cuống, mình nhất định phải nghĩ ra cách.

Trên web đã có người nhắc đi nhắc lại rằng mỗi một lần không hoàn thành nhiệm vụ cũng không phải là sẽ hoàn toàn rơi vào tử cục, tất nhiên vẫn sẽ chừa lại cho bọn họ đường lui. Những manh mối đó chính là con đường máu, con đường sống sót cuối cùng của bọn họ. Vào làng không được bao lâu, bọn họ đã phát hiện ra manh mối ở đây là tuyệt đối không được vi phạm quy định của thôn.

Có điều, quy định cuối cùng của thôn chính là tất cả mọi người đều phải hoàn thành lễ minh hôn! Mà ngày mai chính là ngày cưới của cô ta.

Đó cũng chính là ngày chết của cô ta!

Phải nghĩ cách.... Nhất định phải nghĩ ra cách gì đó....

Tỉnh táo lên....

Đinh Tòng Lộ lấy lại bình tĩnh, đưa đôi mắt rơm rớm nhìn vế phía những người bạn đồng hành của mình. Cô ta không biết làm thế này có tác dụng gì không, nhưng ít nhất nó có thể giúp cô ta nói vài lời, do vậy cô ta bắt đầu làm ra vẻ ân hận hối lỗi.

Quả nhiên, Thẩm Na có chút không đành lòng, nói: "Hay là chúng ta nghe cô ta nói một chút đi? Biết đâu cô ta nhận ra lỗi sai của mình?"

An Tinh Vũ nói với theo: "Dù sao anh Chính Hào thích cô ta đến như vậy, nếu cô ta vẫn muốn tổ chức lễ cưới thì sẽ càng tốt thêm biết bao nhiêu."

Hạ Lâu cảm thấy bọn họ nói rất hợp lòng người, quay đầu nhìn Đinh Tòng Lộ: "Tôi hỏi cô, bây giờ cô có muốn cưới Trần Chính Hạo không? Nếu cô không đào hôn lần nữa thì gật đầu."

Đinh Tòng Lộ giật thót, sững sờ.

Cô ta, cô ta tất nhiên nguyện ý gả cho đối phương. Thiếu nữ mới lớn khi đã sa vào tình yêu đều mong muốn sẽ được ở bên đối phương vĩnh viễn đời đời kiếp kiếp. Nhưng có điều, bây giờ A Hào đã.... Cô ta nghĩ đến việc Trần Chính Hào biết mình chắc chắn sẽ chết vẫn lắc đầu không cho cô ta lên tiếng và ước định phải cùng nhau sống sót thật tốt của hai người bọn họ, ruột gan của Đinh Tòng Lộ như bị ai đâm vào, nước mắt lã chã tuôn rơi.

Cô ta rất muốn, vô cùng muốn sống sót, nhưng cô ta cũng biết, bản thân cô ta rất có thể cũng không sống nổi nữa.

Nếu đã như vậy..... thì minh hôn có làm sao đâu

Cô ta vẫn có thể ở bên cạnh Chính Hào.

Cô gật đầu.

Đứa trẻ bên cạnh đưa tay lấy miếng vải trong miệng cô ta ra, Đinh Tòng Lộ hít sâu vài hơi nói: "Tôi sẽ không trốn tránh cuộc hôn nhân này nữa, tôi muốn cưới Trần Chính Hào."

Tất cả dân làng xung quanh đều hò reo cổ vũ, một vài đứa trẻ múa hát vui vẻ xung quanh cô ta. Đám người Hạ Lâu cũng rất phấn khích, đến cả người luôn luôn lãnh đạm như Lục Ngôn Lễ cũng lộ ra nụ cười.

"Ngày mai sẽ là ngày cử hành hôn lễ. Hôn nay đưa cô dâu xuống trước đi." Trưởng làng cười tủm tỉm nói.

Mấy người phụ nữ trung niên đặt váy cưới màu đỏ lên khay, trên khay có thêm dải ruy băng màu trắng. Bọn họ nghe vậy cười nói: “Chúng ta phải trang điểm cho cô dâu thật đẹp mới được.”

"Ai sẽ là người đi rước dâu?" Đôi mắt của trưởng làng quét qua một vòng. Ông ta nhận lấy dải ruy băng màu trắng, tựa như ngẫm nghĩ điều gì thật lâu rồi đưa dải ruy băng trao cho Thẩm Na, người vừa nói chuyện với Đinh Tòng Lộ.

"Cô sẽ là người đó."

Thẩm Na nhận dải ruy băng, đi về phía Đinh Tòng Lộ.

"Không, đừng mà...." Tuy rằng Đinh Tòng Lộ đã chuẩn bị cho cái chết hết sức có thể, nhưng khi cái chết thật sự đến, khát vọng được sống của cô ta vẫn vùng lên phá tan hết thảy. Cô ta ngồi bệt dưới đất, không ngừng lùi về phía sau, liều mạng thoát khỏi sự vây giữ và giam cầm của hai người dân trong làng. Thế nhưng hai người kia dùng lực rất lớn để giữ chặt hai tay của cô ta lại, khiến cho cô ta không thể trốn thoát được.

"Mau nhớ lại một chút đi! Chúng ta tới đây để làm nhiệm vụ, chúng ta không phải là người của làng Hồng Hà! Chúng ta chỉ cần ở lại một tháng mà thôi!"

Dải ruy băng được treo quanh cổ cô, bên trái đặt lên bên phải, cứ như thế đan xen lẫn nhau.

"Hạ Lâu! Anh đã quên tám lần anh hoàn thành nhiệm vụ rồi sao? Cả Thẩm Na nữa, cô cũng...."

Dải ruy băng từng chút một siết chặt, Đinh Tòng Lộ bắt đầu cảm thấy khó thở. Cô ta bất giác há miệng, cố gắng lấy thêm một ít dưỡng khí vào hai lá phổi đang nóng rực như lửa đốt, cho đến tột cùng căn bản cũng không nói được lời nào. Hai bàn tay của cô ta không ý thức được mà quơ quạng xung quanh, vô tình cào trúng mu bàn tay của Thầm Na, để lại mấy vệt máu.

An Tinh Vũ và Hạ Lâu lập tức tiến lên bắt lấy hai bàn tay của Đinh Tòng Lộ, không cho cô ta làm tổn thương bạn đồng hành của mình.

Tầm nhìn của Đinh Tòng Lộ bắt đầu mờ đi, cô ta lờ mờ nhìn nụ cười hạnh phúc của Thẩm Na.

"Mọi người...." Nhanh chóng nhớ lại đi....

Sức lực của Thẩm Na rất lớn, Đinh Tòng Lộ không có sức để chống lại. Sau một lúc lâu, cô ta từ từ ngừng giãy giụa, hai chân đạp trên mặt đất dần trở nên im bặt, hai tay buông thõng xuống một cách yếu ớt.

Thẩm Na nâng mặt của cô ta lên. Hai mắt cô ta trợn tròn, đầu lưỡi thè dài, khuôn mặt vì thiếu dưỡng khí mà đỏ lên. Cô ta đã chết rồi.

"Hay quá! Cô dâu đã ra đi!" Dân làng vỗ tay hoan hô.

Mấy người Thẩm Na bọn họ cũng rất vui sướng, trên khuôn mặt lộ ra nét tươi cười, Lục Ngôn Lễ hỏi: "Có thích Lữ Tú Tú không?"

Hạ Lâu ngẩn người: "Gì cơ"

Lục Ngôn Lễ: "Cô dâu mà tôi giới thiệu cho anh chính là cô ta." Hắn nhìn cảnh Đinh Tòng Lỗ bị bắt đi, nhẹ giọng nói: “Đến lúc đó rồi, anh cũng phải vui vẻ giống như bây giờ nhé...."

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp