Thịnh Tổng Xin Đừng Làm Bậy

Chương 20: Rốt cuộc đó là ai


1 năm

trướctiếp

Sự kiên định và bướng bỉnh hiện lên trong mắt Tô Vân Hi khiến Thịnh Vân Cảnh sửng sốt lần nữa, anh không rõ rốt cuộc Tô Vân Hi muốn làm gì.

Thịnh Vân Cảnh lạnh lùng như cũ, hỏi: “Ý của cô là để tôi làm tình nhân trong bóng tối của cô sao?”

“Cái gì mà tình nhân trong bóng tối, anh đang nói bậy bạ gì đó.” Tô Vân Hi cảm thấy hôm nay hình nhu Thịnh Vân Cảnh có cái gì đó rất kỳ cục, vừa mới bắt đầu đã chửi bới và sỉ nhục cô đủ kiểu.

“Anh có phải đã hiểu lầm cái gì hay không?” Tô Vân Hi thở dài một cái, cô thật sự không muốn dây dưa tiếp nữa , nhất là bây giờ, cô cảm giác sức sống trong cơ thể mình đang bị rút sạch từng chút từng chút một.

Thịnh Vân Cảnh dùng giọng điệu cưởng ép hỏi: “Người đàn ông kia có phải ba của đứa nhỏ kia hay không?”

“Người đàn ông nào chứ?” Tô Vân Hi nghĩ nửa ngày, chẳng lẽ người anh ấy nói là Chu Hạo Thanh?

Thế nhưng là sao Thịnh Vân Cảnh biết Chu Hạo Thanh? Chẳng lẽ là bị anh ấy bắt gặp, thế nhưng lấy hiểu biết của cô đối với Thịnh Vân Cảnh, nếu như anh ấy gặp được cảnh này, anh ấy nhất định sẽ tiến vào.

Tô Vân Hi nghĩ nửa ngày khả năng duy nhất chính là cô và Chu Hạo Thanh bị người ta chụp lén, mà có thể vừa chụp ảnh trộm vừa lại có thể tiếp xúc Thịnh Vân Cảnh cũng chỉ có cái cô gặp trong bệnh viện Mạnh Cầm kia.

Hóa ra là cô ta, quả thực đáng giận.

Tô Vân Hi bỗng nhiên cười gian xảo nói: “Chuyện anh Thịnh nói nếu như là chuyện hôm trước tôi tiếp xúc với người đàn ông kia trong bệnh viện, vậy tôi cũng không cần thiết phải giải thích với anh. Thế nhưng nếu như anh bằng lòng cưới tôi, tôi có thể giải thích cho anh một chút.”

Thịnh Vân Cảnh nghe xong tràn đầy lửa giận, vươn tay đánh vào mông cô, dùng ánh mắt đỏ hồng ép hỏi: “Nói, tên đó đến cùng là ai?”

Tô Vân Hi cuối cùng cũng không nhịn nổi nữa lớn tiếng quát: “Là ai có liên quan gì với anh sao? Anh không phải tới để nhờ tôi cho hiến máu Tô Mạnh Nguyệt sao? Tôi đã nói điều kiện rồi, nếu như anh đáp ứng tôi sẽ chấp nhận giải thích cũng chấp nhận cung cấp máu của tôi, nếu như anh không muốn cũng không cần tới quấy rầy tôi .”.

“Cô mơ tưởng.” Thịnh Vân Cảnh nói xong lôi kéo Tô Vân Hi đi ra ngoài.

“Anh làm gì? Đồ điên này, thả tôi ra.” Tô Vân Hi giãy dụa.

Thế nhưng Thịnh Vân Cảnh không để ý đến cô, liều mạng lôi kéo cô đi đến bệnh viện truyền máu.

“Hôm nay cô đồng ý cho hay không thì cuối cùng cô cũng phải cho.” Thịnh Vân Cảnh tỏ thái độ lạnh lẽo cứng rắn làm cho Tô Vân Hiếm sợ hãi.

“Thịnh Vân Cảnh, anh thả tôi ra.” Tô Vân Hi không ngừng giãy dụa.

Bỗng nhiên bác sĩ của Thần Thần nhìn thấy Tô Vân Hi.

“Tô tiểu thư muốn đi tới nơi nào sao?” Bác sĩ Lý đẩy mắt kính một cái không hiểu gì nhìn Thịnh Vân Cảnh và Tô Vân Hi.

“Chuyện lần trước tôi nói với cô, cô đã suy nghĩ kỹ chưa, là từ bỏ trị liệu hay là......”

“Bác sĩ, tôi đã suy nghĩ kỹ, tôi nhất định sẽ cứu Thần Thần .” Tô Vân Hi lập tức cắt đứt lời của bác sĩ Lý, cô không muốn để cho Thịnh Vân Cảnh nghe được tình cảnh của cô bây giờ.

“Được, qua mấy ngày nữa cô có thể làm thủ tục xuất viện cho Thần Thần, cho về nhà tiếp tục quan sát, chờ đợi sinh mạng mới.” Bác sĩ Lý hiếm khi tâm tình tốt nên dặn dò vài câu cho Tô Vân Hi.

Tô Vân Hi gật đầu.

“Cảm ơn bác sĩ Lý.”

Bác sĩ Lý nhìn thấy dáng vẻ giận dữ của Thịnh Vân Cảnh không khỏi có chút tức giận nói: “Anh là chồng của cô Tô? Anh nhìn lại bản thân anh đi, anh chăm con kiểu gì mà chẳng thăm cậu bé được mấy lần, ngược lại còn phát cáu với cô Tô như vậy, anh không biết vợ anh bởi vì chăm con mà bị thiếu máu nghiêm trọng sao! Anh làm chồng cái kiểu gì vậy, chậc chậc chậc.”

Không biết hôm nay bác sĩ Lý đã uống nhầm thuốc gì, không ngừng dong dài, sau đó giống người không việc gì đi tiếp.

Tô Vân Hi nháy mắt ra hiệu với ông ta vài cái mà ông ta đều ra vẻ không nhìn thấy, cứ nhìn về phía Thịnh Vân Cảnh mắng mỏ.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp