Thịnh Tổng Xin Đừng Làm Bậy

Chương 21: Đáy mắt không đành lòng


1 năm

trướctiếp

Tô Vân Hi nhân cơ hội tránh thoát từ trong tay của Thịnh Vân Cảnh, cô xoa lên khóe đỏ, trong lòng không khỏi còn có chút cảm ơn bác sĩ Lý đột nhiên ngày hôm nay uống nhầm thuốc cũng may là anh ta cũng không có nói cái gì đó không nên nói ở trước mặt Thịnh Vân Cảnh.

“Anh phát điên rồi sao? Hoặc là đồng ý với điều kiện của tôi, hoặc là đừng đến tìm tôi nữa.” Tô Vân Hi nhìn người vừa lùi xuống oán hận nói.

Nhưng mà Thịnh Vân Cảnh đã ngăn cản bước chân của cô.

“Vừa nãy lời của bác sĩ nói là sự thật?” Mặt Thịnh Vẫn Cảnh không hề có cảm xúc chất vấn.

“Anh chỉ cái gì? Là từ bỏ trị liệu hay là xuất viện trở về nhà?” Tô Vân Hi tức giận trả lời.

“Cô bị thiếu máu nghiêm trọng?” Thịnh Vân Cảnh hỏi từng câu từng chữ.

Tô Vân Hi nghe thấy vậy bỗng nhiên bật cười.

“Thì làm sao? Cảm thấy tôi không thể truyền máu cho Tô Mạnh Nguyệt sao, không có giá trị lợi dụng à?”

“Tô Vân Hi, cô nói đủ rồi. Tại sao lại không nói với tôi?” Thịnh Vân Cảnh đột nhiên cảm thấy bản thân mình rất đáng ghét.

“Nói cho anh thì làm sao? Anh sẽ bỏ qua cho tôi sao? Anh sẽ không để tôi truyền màu cho Tô Mạnh Nguyệt sao? Anh sẽ nhìn cô ta chết sao?” Tô Vân Hi thừa nhận lời nói của mình có chút cực đoan và ác độc, nhưng mà cô thật sự hận không thể đập cho Tô Mạnh Nguyệt một phát chết luôn.

Cuối cùng nghĩ lại cảm thấy trả thù cũng không có làm cho cô cảm thấy hạnh phúc.

Thịnh Vân Cảnh nghe thấy vậy bỗng nhiên trầm mặc, đúng là vậy, nếu như anh biết tình trạng cơ thể của Tô Vân Hi, còn có thể để cho cô truyền màu cho Tô Mạnh Nguyệt sao? Anh cũng tự hỏi ở trong lòng mình.

“Bây giờ thì anh biết rồi, cơ thể của tôi đã không còn thích hợp để cho truyền máu cho Tô Mạnh Nguyệt làm phẫu thuật, vì vậy mà anh có thể thả tôi ra sao?” Cũng buông tha cho chính anh đi. Tô Vân Hi ở trong lòng mình nhẹ giọng nói.

Trong đôi mắt của Thịnh Vân Cảnh mà cô không nhìn thấy ẩn chứa sự không nỡ và không đành lòng, nhưng mà đối với cô bốn năm trước cũng phản bội anh như vậy thì không thể nào chịu đựng được, hai loại tâm trạng phức tạp đan xen vào nhau khiến cho hô hấp của Thịnh Vân Cảnh đều rất mệt mỏi. ( truyện trên app tyt )

Nhìn thấy Thịnh Vân Cảnh im lặng, Tô Vân Hi chuẩn bị định xoay người rời đi nhưng mà vào ngay lúc cô vừa mới xoay người lại, Chu Hạo Thanh đột nhiên xuất hiện bên trong tầm mắt của cô.

Tô Vân Hi theo bản năng mà nhìn về phía Thịnh Vân Cảnh thấy anh quả nhiên là trong nháy mắt sắc mặt đã thay đổi trở nên vô cùng khó coi.

Đồng thời Chu Hạo Thanh cũng đi đến trước mặt cô, Tô Vân Hi cảm thấy rằng ngày hôm nay nhất định là ông trời muốn chỉnh cô.

Thịnh Vân Cảnh bận rộn với cô một buổi trưa còn chưa đủ, bây giờ lại còn Chu Hạo Thanh cũng đến tham gia trò vui, lần này cô lại càng không giải thích rõ ràng được.

“Vân Hi, em ở nơi này khiến tôi tìm em đã lâu rồi đó.” Chu Hạo Thanh vĩnh viễn vẫn là một khuôn mặt nở nụ cười ấm áp.

“Ừm, tìm tôi có chuyện gì sao?” Đồng thời Tô Vân Hi cũng lấy lại một nụ cười.

Nhưng mà ở trong mắt Thịnh Vân Cảnh nụ cười của Tô Vân Hi lại chói mắt đến mức nào, anh nhìn chằm chằm Chu Hạo Thanh, hình bóng của người đàn ông đó, nhưng mà thế nào lại anh ta!

Mà Chu Hạo Thanh cũng đang nhìn Thịnh Vân Cảnh tương tự như vậy.

“Vị này không phải là Tổng Giám đốc tập đoàn Thịnh thị đó chứ? Ngưỡng mộ cũng đã lâu rồi.” Chu Hạo Thanh trước tiên chào hỏi trước.

“Đứa con nhỏ nhất của gia tộc họ Chu gần đây mới nghe nói đã về nước, lại gặp được ở nơi này, thật đúng lúc.” Thịnh Vân Cảnh không cam lòng yếu thế mà trả lời.

Thịnh Vân Cảnh không biết rằng Tô Vân Hi làm sao lại quen biết anh ta, tập đoàn Chu thị vẫn luôn là đối thủ cạnh tranh về buôn bán lớn nhất của anh, mà đồng thời bọn họ cũng đã quen biết nhau từ nhỏ.

Chỉ là Chu Hạo Thanh từ năm 15 tuổi xuất ngoại đến bây giờ, vẫn luôn chưa trở về, hiện tại lại đột nhiên trở về nước không biết là có chuyện gì.

“Đúng vậy, thật sự là đúng lúc đó, Tổng Giám đốc Thịnh.” Bộ dạng của Chu Hạo Thanh cười không có chút tâm cơ nào.

Tô Vân Hi nghe bọn họ nói chuyện qua lại, hình như có cái gì đó mà cô không biết.

Bầu không khí trong lúc Thịnh Vân Cảnh và Chu Hạo Thanh nói chuyện, bỗng nhiên trở thành giương cung bạt kiếm, Tô Vân Hi nhìn bọn họ thật sự cảm thấy có hơi kỳ quái.

Cô nhìn Chu Hạo Thanh, hỏi: “Hai người quen biết nhau?”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp