Cẩm Y Sát

Chương 14: Gian phu (Nghi vấn thông dâm)


1 năm

trướctiếp

Ánh mắt Lương Phù có chút trống rỗng, nàng ấy nhìn về một phía, nói: "Ta còn nhớ ngày hôm đó, tiết trời rất đẹp, nắng chiếu vàng rực, rất nóng nực, sau khi dùng bữa trưa xong, ta thấy hơi hơi buồn ngủ nên gọi nha hoàn mang sạp giường tới. Vốn là ta muốn nằm dựa vào đó để thêu thùa một chút, ngờ đâu lại ngủ quên mất. Ta không biết mình đã ngủ bao lâu thì bỗng nhiên bị đánh thức, ta còn không hiểu chuyện gì đã xảy ra, chỉ nhìn thấy bóng dáng một nam nhân từ trong phòng ta nhảy ra ngoài, chớp mắt một cái đã không thấy hắn ta đâu. Bên ngoài, tiếng người la ó ầm ĩ cả lên, rồi ngay sau đó, thái thái dẫn người xông vào, nói ta và nam nhân kia thông dâm với nhau... Ta không có, ta còn chẳng biết kẻ đó là ai, ta đã cố gắng giải thích với thái thái nhưng người không tin, còn gọi các tộc lão tới, ta cứ nói mãi, khóc mãi nhưng chẳng ai nghe lời của ta..."

Lương Phù vừa nói vừa thút thít, ngoài cửa có tiếng nói vang lên, nha hoàn của Lương Văn thị bèn đẩy cửa ra, nói: "Tiểu thư lại bắt đầu nói linh tinh rồi, cô nương, ngươi nên đi đi..."

Nha hoàn nọ tiến lên định kéo Vương Ngôn Khanh đi. Vương Ngôn Khanh ngẩng đầu lên, yên lặng nhìn nha hoàn đó, nàng ta bắt gặp đôi mắt đen nhánh của Vương Ngôn Khanh thì giật mình sửng sốt, đôi mắt nàng đen trắng phân rõ, trong veo cứ như một chiếc gương chiếu yêu, có thể chiếu sáng tất cả những thứ dơ bẩn trên thế gian này. Nha hoàn kia lập tức dừng lại, không dám tiến lên kéo Vương Ngôn Khanh đi nữa, nàng cũng không thèm để ý tới đám nha hoàn xung quanh, nhẹ nhàng vỗ vỗ bàn tay Lương Phù, nói: "Ta tin ngươi, đợi ta một lát."

Vương Ngôn Khanh đứng dậy, nước da nàng trắng như tuyết, đôi mắt vừa đen vừa trong trẻo, khi nàng không mỉm cười nữa, trông nàng thật giống với dáng vẻ trang nghiêm quý phái của Quan Âm, lẫm liệt không thể xâm phạm: "Ta đã từng nói, các ngươi không được phép vào trong này, các ngươi lại dám tự ý chen ngang cuộc nói chuyện giữa ta và Lương tiểu thư, này là muốn đắc tội với chỉ huy sứ của Cẩm y vệ sao?"

Trong lòng Vương Ngôn Khanh thầm nói một tiếng xin lỗi với nhị ca mình. Thật ra nàng cũng không cố ý bêu xấu thanh danh của hắn vậy đâu, chỉ là nó hữu dụng quá đi mất.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp